Trùng hợp thay, lúc này Tống Tuân đang ở trà lâu cùng mấy người đọc sách có quan hệ không tệ.
Tống Tâm Hoa mặc nam trang, còn bôi đen mặt đi một chút, đi thẳng vào trong trà lâu, giả vờ như người đọc sách, ngồi cách đó không xa, lén quan sát bọn họ.
“Tiểu công tử, ngươi cũng chuẩn bị tham gia kỳ thi năm nay sao? Hay là tới đây ngồi tâm sự cùng bọn ta đi. Uống trà một mình có gì thú vị chứ?” Ngu Thanh giỏi kết giao bằng hữu, lúc này vừa thấy có người đi một mình thì lập tức đứng dậy bắt chuyện.
Sắc mặt của Tống Tâm Hoa hơi không được tự nhiên nhưng nàng ấy vẫn căng da đầu đi qua đó.
“Tiểu đệ bình thường đều ở nhà đọc sách, không được ra ngoài. Hôm nay ra ngoài chính là để thấy việc đời.” Tống Tâm Hoa đè thấp giọng, trông quả thực giống như người suốt ngày ru rú trong nhà không gặp ai.
“Ngươi như vậy là không được. Chúng ta tụ tập với nhau cũng đâu phải để ăn nhậu chơi bời, thỉnh thoảng còn nói chuyện quốc sự, có khi thì thơ từ ca phú. Mọi người thảo luận với nhau thì suy nghĩ sẽ càng rõ ràng hơn.” Ngu Thanh nói.
Tống Tâm Hoa nhìn qua, thấy người này nhiệt tình, hẳn là người có tính tình tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT