Đại Diêu thị nghi ngờ nhìn nàng, ngay cả lão gia tử, lão thái thái cũng đều hơi sửng sốt.
Bên Đại phòng, Đại đường ca quanh năm ở trên huyện, chỉ có mỗi Đạt ca nhi nuôi bên người, bất kể là Đại Diêu thị và Tống Phúc Sơn hay lão gia tử, lão thái thái, đều vô cùng cưng chiều Đạt ca nhi.
Tống Anh cười như không cười: “Đại bá nương, Đạt ca nhi tuổi còn nhỏ không hiểu chuyện, loại chuyện này vẫn không nên để hắn làm thì hơn.”
“Nhị Nha đầu, Đạt ca nhi nhà ta và Võ ca nhi nhà Tam thẩm ngươi đều mười tuổi mà? Hắn có thể làm, sao Đạt ca nhi nhà ta không thể?” Đại Diêu thị có chút không vui, như vậy không phải là xem thường nhi tử của bà ta sao? Nhi tử của bà ta lại kém hơn nhi tử của Tam phòng à?!
Tiêu thị cười cười, không nói gì.
“Đại bá nương, nếu Đạt ca nhi hiểu chuyện thì trước đây cũng không bị dăm ba câu của Lý Tiến Bảo lừa gạt, dùng đá ném vào đường tỷ tỷ là con.” Tống Anh nói thẳng không cố kỵ gì, “Lần này là đại sự của Tống gia chúng ta, con cũng là sợ Đạt ca nhi vẫn còn oán hận con rồi không nghiêm túc làm việc, đến lúc đó làm chậm trễ chuyện mọi người gói bánh ú.”
Lời này vừa nói xong, sao Đại Diêu thị còn chưa hiểu được?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play