Tống Hoan cũng có vòng tròn xã giao của riêng mình, nàng ta lập tức dẫn người đi đến chỗ những người đó.
“Hoan muội muội tới rồi sao? Kể từ khi ngươi thành hôn, bọn ta rất hiếm khi gặp được ngươi đấy...” Nàng ta vừa xuất hiện, lập tức có hảo bằng hữu đứng dậy, nhanh chóng tươi cười bắt chuyện.
Còn những người khác đều nhìn chằm chằm nàng ta, dường như cũng không hiểu nổi vì sao Tống Hoan này lại không biết xấu hổ mà ra ngoài vào lúc này.
“Trong nhà bận rộn nhiều việc, đã lâu không gặp tỷ tỷ rồi.” Tống Hoan dịu dàng cười nói.
Cũng có người vẫn luôn thấy Tống Hoan không vừa mắt, giờ phút này, người nọ lập tức châm chọc: “Nếu ta là người nào đó thì lúc này đã trốn trong phòng không dám gặp ai rồi.”
“Sao lại nói như vậy?” Hảo bằng hữu của đối phương đã biết rõ những vẫn cố ý hỏi.
“Bởi vì có một số người bề ngoài thì trông đoan trang, nhã nhặn, lương thiện nhưng trên thực tế... lại làm những chuyện rối loạn tôn ti, ức hiếp kẻ yếu, ngay cả tỷ muội ruột cũng không buông tha.” Triệu Nguyệt Lôi nói tiếp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play