Phải thừa nhận rằng giờ phút này, trong lòng hoàng đế vô cùng chấn động.
Đề phòng Hoắc thị không phải bởi vì Hoắc thị bất trung mà là bởi vì Hoắc thị quá oan uổng.
Thù hận lớn như vậy, e rằng bất cứ ai cũng không thể dễ dàng buông bỏ, đã thế, người đời đều biết Hoắc thị bị oan. Nếu có một ngày Hoắc thị tạo phản thì không chừng người trong thiên hạ còn mắng hoàng thất tự làm bậy.
“Vô cùng liêm minh.” Hoàng đế thở dài, ngữ khí dịu đi rất nhiều, “Tộc Hoắc thị bây giờ chỉ còn lại một mình ngươi, sao trẫm có thể nhẫn tâm chặt đứt huyết mạch của Hoắc thị được chứ? Trước đây, khi ngươi chưa nhắc tới Tống Anh này, trẫm đã đặc biệt tìm cho ngươi một cô nương không tệ rồi. Nếu bây giờ ngươi có ý với Tống Anh thì hai người các ngươi cũng xem như được trời đất tác thành. Trẫm cũng cảm thấy vui mừng thay. Chớ nói tới chuyện tuyệt tự nữa.”
Nếu thật sự để Hoắc thị tuyệt hậu thì sẽ càng có nhiều người bất mãn hơn.
Tống Anh này...
Cũng không tệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT