Lam thị không hề cảm thấy đuối lý, nghe thấy vậy còn hết sức tán thành mà gật đầu.
“Nói như vậy cũng được. Trước đây hứa gả cho lão Vương gia, người đã đi rồi, nhưng cô nương nhà ta có muốn gả cho người khác cũng khó. Những nhà khác cũng hiểu rõ chuyện này trong lòng. Tuy rằng sau khi đưa về quê, cuộc sống hơi cực khổ một chút, nhưng hôm nay nàng đã có phu quân và ái tử, cũng nên biết ơn chúng ta mới phải.” Lam thị thở dài, “Hơn nữa... người khác cũng không biết tiền của nàng từ đâu ra...”
Trong mắt người ngoài, tiền của Tống Anh tất nhiên là do bọn họ cho.
Ai có thể nói không phải là bọn họ chứ?
Chuyện khó xử lý nhất chỉ là tội khi quân mà thôi.
Nhưng nếu Hầu gia chủ động đi nhận lỗi thì chắc hẳn Hoàng thượng cũng sẽ thông cảm một phen nhỉ?
“Bệnh tình của Đại lang thế nào rồi?” Tống Hầu gia hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play