Trong lòng Tống Đường Bỉnh thực sự cảm thấy ghen tị.
Hắn ta đã ba mươi tuổi nhưng đến giờ vẫn giống như một đứa bé, tiêu chút tiền cũng phải ghi vào sổ sách, nữ nhi muốn mua một cây trâm cài cũng phải cân nhắc đủ đường. Không ngờ Tống Anh lại hào phóng đến vậy?!
“Chỉ là một kẻ vô dụng, buôn bán kiếm được vài đồng bạc lẻ, ta thấy nàng ta phơi mặt ra ngoài cả ngày như vậy, không biết đã làm bao nhiêu chuyện khiến gia đình ta mất mặt rồi.” Lam thị xoa xoa trán, “Con nói xem, sao ta lại sinh ra thứ nghiệt chủng như vậy chứ?”
“Nương à, nàng ta có thể mua được một căn nhà trị giá nhiều tiền như vậy thì chắc hẳn trong tay nàng ta vẫn còn những tài sản khác nhỉ?” Tống Đường Bỉnh hỏi.
“Làm sao ta biết được mấy chuyện đó? Nhưng nhìn vào cách ăn mặc của nàng ta thì chắc chắn không ít đâu.” Lam thị nói.
Hôm nàng mới tới, bà ta không chú ý, nhưng bây giờ nghĩ lại thì chiếc trâm cài trên đầu Tống Anh quả thực có kiểu dáng đặc biệt, không có mấy trăm lượng thì không mua nổi.
Còn có một thân gấm vóc và áo choàng lông cáo mà nàng mặc cũng không giống thứ mà gia đình bình thường có thể mua được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT