Lam thị nắm chặt tay, dường như không muốn duy trì dáng vẻ hòa nhã nữa.
Tuy nhiên, nghĩ lại thì dù sao cũng là người từ dưới quê lên, không hiểu lễ nghĩa cũng là bình thường.
Bà ta hít vào một hơi, nói: “Bây giờ ngươi đã là cử tử, lời nói và hành động đều nên đúng mực. Chờ đến khi Hầu gia trở về, để hắn dạy dỗ ngươi một chút, sau này cũng tiện ứng đối trên quan trường.”
Tống Tuân thản nhiên mỉm cười, không hề nói lời cảm tạ.
Lúc này, Lam thị mới đưa mắt nhìn sang Tống Anh.
Nhìn chằm chằm đôi mắt của Tống Anh, Lam thị cảm thấy có phần quen mắt: “Cô nương này... thật sự trông rất quen.”
Tống Tâm Hoa suýt nữa thì sặc chết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT