Trong lúc hai huynh muội Tống Anh trò chuyện thì ở bên kia, cô nương muốn cứu rắn lúc nãy đang vô cùng buồn bã.
“Cô nương kia thật độc ác, ngay cả rắn cũng không tha, vậy mà lại ăn thịt rắn...” Nha hoàn thở dài.
Không phải cô nương nhà nàng ta thích rắn mà là khi còn bé từng thường xuyên nằm mơ thấy rắn, đạo sĩ đều nói tiểu thư nhà nàng ta có duyên với rắn. Thậm chí, khi cô nương còn nhỏ từng bị một con mèo hoang dọa sợ, lúc đó nhờ có một con rắn bò tới đánh nhau với mèo hoang nên tiểu thư mới có thể chạy đi.
Vì vậy, tuy tiểu thư sợ loài rắn nhưng từ nhỏ đã có lòng tôn kính chúng.
“Không được nói như vậy. Con rắn đó do nàng bắt được, nàng muốn ăn hay muốn thả đi đều là chuyện của người ta, chỉ tiếc ta đã chậm một bước mà thôi.” Vị tiểu thư này thở dài.
“Nhưng mà nàng đã nói dối lừa tiểu thư mà? Rõ ràng đang hầm trong nồi mà lại nói là đã thả đi rồi!” Nha hoàn hầm hừ.
Tiểu thư lắc đầu: “Ngươi đừng nghĩ xấu về người ta như vậy, có lẽ trong nồi chỉ là thịt bình thường mà thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play