Nguyễn thị đã nói vậy, Tống Anh liền ngoan ngoãn nghe lời. Sáng sớm hôm sau, nàng mang nồi hấp và bánh ú lên huyện bán.
Cái nồi hấp này rất tiện lợi, chỉ cần mang theo đủ than để đốt là được. Tống Anh thuê một chiếc xe bò không lớn lắm, không tiện mang theo than, may mà chợ ở huyện Lễ cái gì cũng có, thiếu cái gì thì đến lúc đó đi mua là được.
Hôm qua nàng ra ngoài, tiểu nhân sâm ở nhà cắm rễ xuống đất phơi nắng. Hôm nay nó bị Tống Anh kéo đi cùng.
Một lão yêu tinh sống ngàn năm biến thành một đứa bé bụ bẫm sợ sệt khiến Tống Anh cười không ngậm được miệng.
“Đó là cái gì? Nương, con có thể ăn không?” Sau khi thuê gian hàng xong, ภђâภ รâ๓ tinh chỉ tay vào sạp kẹo hồ lô đối diện, tròng mắt sắp rơi ra ngoài rồi.
“Ánh mắt ngươi tốt đấy, chỉ liếc mắt một cái đã nhìn ra thứ đó ăn ngon.” Tống Anh bĩu môi, nàng xuyên qua lâu như vậy mà vẫn chưa được ăn kẹo hồ lô ở cổ đại đâu!
“Ăn ngon sao?” Hai mắt ภђâภ รâ๓ tinh sáng rực, “Nương... Con muốn ăn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT