Tống Lão Căn vô thức tính cả Tống Anh vào, Tống Lý chính thấy vậy thì không nhịn được cười.
“Lão đệ, ngươi thực sự quan tâm đến nha đầu Tống Anh lắm đấy, ngay cả tôn nữ ruột cũng không sánh bằng.” Lý chính nói.
Tống Lão Căn ngẩn người.
Sau đó ngượng ngùng cười cười: “Ta cũng không sợ Lý chính lão ca chê cười, ta đâu có để ý đến nàng đâu? Chỉ vì nợ nần nhiều quá nên trong lòng hơi lo lắng thôi. Đừng thấy thường ngày Nhị Nha đối xử với lão già này không khách khí mà nhầm, qua một khoảng thời gian dài, ta đã nhìn ra nha đầu kia có phẩm hạnh tốt, là người lương thiện. Nếu đổi lại là một cô nương hay tính toán, chỉ bằng việc ta đuổi nàng ra khỏi nhà thôi, sợ rằng cả đời này hai bên sẽ không bao giờ qua lại với nhau nữa!”
Làm gì có chuyện chiếu cố nương gia nhiều như bây giờ?
“Đúng vậy, tôn nữ nhà ngươi đúng là một đứa trẻ tốt, ở thôn lân cận có một khuê nữ được gia đình cưng chiều, nhưng vì chuyện hôn nhân không như ý của nàng ấy mà hiện giờ không hợp với nương gia, phu gia cũng không tệ nhưng luôn nói xấu về nương gia. Mặc dù mọi người không thể xác định rõ phải trái, nhưng cũng làm người ta cảm thấy lạnh lẽo.” Tống lý chính thở dài.
“Cũng may cả nhà ngươi không phải là loại người lòng dạ đen tối, nếu không thì với tính cách của Tống Anh, nàng sẽ không bao giờ đối tốt với ngươi đâu.” Tống lý chính lại bồi thêm một câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT