Tống Đường Hành nghe Tống Tâm Hoa nói vậy thì ngẩn người một lúc, sau đó che miệng ho khan vài tiếng.
“Nhưng... chuyện này rất quan trọng.” Tống Đường Hành nói, “Dường như mấy người mà cha phái đi đều khá lợi hại, đệ nghĩ... có thể là đi đối phó với Đại tỷ.”
“Vậy thì có liên quan gì đến chúng ta?” Tống Tâm Hoa hừ một tiếng.
“Đệ nghe nói... Đại tỷ rất đáng thương.” Tống Đường Hành lại nói.
Tống Tâm Hoa nghe vậy thì giống như vừa nghe thấy một câu chuyện cười rất thú vị: “Đệ đệ, ngươi giả vờ làm người tốt làm gì? Ngươi thực sự thấy nàng đáng thương ư? Vậy năm đó, khi Đại tỷ quay về nhà, sao ta lại không hề nghe thấy ngươi cầu xin giúp nàng?”
Vẻ mặt của Tống Đường Hành hơi ngượng ngùng, trông có vẻ yếu ớt: “Vậy nên... Ngũ tỷ, tỷ không định hỏi rõ nguyên nhân sâu xa sao?”
“Ồ.” Tống Tâm Hoa bật cười.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play