Trong lòng Diên Bình Hầu hoàn toàn không tin chuyện này có thể do Tống Anh làm ra được.
“Có lẽ là có người tính kế. Chẳng lẽ ngươi không biết nàng có bản lĩnh lớn đến đâu sao? Nếu thật sự có thể xúi giục Tiết Nhị đối phó nhà chúng ta thì năm đó cũng không đến mức... Ta cảm thấy nhất định là sau lưng nàng có người khác.” Diên Bình Hầu nhíu chặt mày, “Nhưng nếu tiết lộ thân phận thì sẽ rất phiền phức, đến lúc đó bị truyền ra ngoài lại thành nhà chúng ta bị người khác sai khiến. Sau khi nghe ngóng... cho người qua đó, khiến nàng đổ bệnh chết đi.”
“Không được để lộ ra. Người đừng quên... Năm đó, người nói hoàng thượng thương xót nàng vẫn còn trinh tiết, muốn truy phong nàng làm vương phi... Nếu không phải lúc ấy người nói với hoàng thượng rằng nàng phúc mỏng thì bây giờ...” Sắc mặt của Lam thị thay đổi.
Lời này cũng đã nhắc nhở Diên Bình Hầu, hắn ta lập tức nghiêm túc hơn mấy phần.
Vậy mà suýt nữa đã quên mất!
Ngay lúc đó, hoàng thượng thật sự có ý truy phong, chỉ là khi đó đúng lúc Võ Thần Vương tới cầu kiến nên đã nghe thấy, hoàng thượng thuận miệng hỏi, hắn nói, người cũng đã chết, hà tất còn phải giày vò? Còn nói nếu hôm nay giữ nguyên danh tiếng trinh tiết cho nàng, sau này nếu nhà ai có vị hôn phu qua đời thì nữ tử nhà đó cũng không dám tìm rể hiền nhà khác.
Hoàng thượng cảm thấy có lý, dù sao thì ngài ấy là miệng vàng lời ngọc, tùy tiện nói một câu thì bá tánh khắp thiên hạ đều sẽ làm theo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT