Tuy lão gia tử chưa từng thấy việc đời nhưng cũng biết cử nhân của triều đại này đã được quan phủ bảo vệ, nếu cử nhân xảy ra chuyện gì thì chắc chắn quan phủ sẽ điều tra nghiêm ngặt, nếu là thân thích của cử nhân thì cái mạng nhỏ của nha đầu này cũng không đến mức không đáng một xu.
Đương nhiên, nếu đồng ý với lời Tống Anh nói thì lập tức đưa người tới kinh thành, toàn bộ Tống gia không cần lo lắng.
Thậm chí, dựa vào công lao trước đây của đứa nhỏ này, không chừng hầu phủ còn chiếu cố Tống Tuân mấy phần. Nhưng ông làm trưởng bối mà đã bỏ rơi đứa nhỏ này hai lần...
Tim của con người đều là thịt.
Trước đây, ông làm gia gia cũng không dành bao nhiêu thời gian để chăm sóc tôn nữ nên muốn nói có tình cảm sâu đậm là chuyện không thể nào, cùng lắm chỉ thân thiết hơn người ngoài một chút.
Nhưng ngẫm lại thì thời gian qua, Nhị Nha đã đối tốt với Tống gia, Tống Lão Căn cảm thấy bản thân không thể không làm người.
Ông không phải một trưởng bối rất tốt, nhưng đứa nhỏ này không hề so đo hiềm khích trước đây, quan tâm mọi người trong nhà rất nhiều. Tống gia có thể có con cháu thành công cũng là nhờ phúc của nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT