Tống Anh nói năng lung tung.
Đương nhiên, tuy là nói bậy nhưng ít nhiều vẫn có căn cứ. Hầu phủ chắc chắn không thể nào nói những chuyện này với một nữ nhi không được yêu thương như nguyên chủ, nhưng dù sao thì nguyên chủ cũng là người sống sờ sờ, trước giờ cũng nghe được không ít tin đồn nhảm.
Sắc mặt của Tiết Nhị công tử trở nên lúng túng.
Đó là cha nương của hắn ta, vậy mà bây giờ lại bị người ta vũ nhục như thế, đã vậy lúc này hắn ta còn không thể phản bác!
“Nghe nói năm đó, huynh trưởng nhà ngươi cùng đua ngựa với huynh trưởng nhà ta rồi bị ngã rất nặng, huynh trưởng nhà ta chỉ ngã gãy chân, nhưng huynh trưởng nhà ngươi không thể có con được nữa? Vậy thì thật sự là... quá đáng tiếc. Nhưng mà cha nương ruột của ta nói đây là quả báo.” Tống Anh nói tiếp.
Thấy mình đã nói đủ nhiều, Tống Anh cong môi cười: “Nhưng những chuyện đó đều là chuyện quá khứ. Bây giờ ta đã bị cha nương ruột đuổi ra ngoài, thù hận giữa hai nhà chúng ta không liên quan đến ta, ta nhất định sẽ thả ngươi đi. Nhưng mà...”
Tống Anh nhìn trái nhìn phải, ánh mắt đảo qua đám người Ngưu Đại Lực, sau đó tỏ ra hơi khó xử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play