Thôn Hạnh Hoa cách trấn không xa nên buổi chiều, bọn họ đã đến nơi.
Trong thôn thường xuyên có người từ bên ngoài tới nên thật ra thôn dân không còn thấy lạ về chuyện này. Hơn nữa, mấy ngày nay nhà nào cũng bận rộn thu hoạch, do đó càng không có thời gian rảnh quản người khác.
Tiết Nhị từng tới thôn trang nhà mình nên đã từng chứng kiến cảnh tượng như vậy. Hắn ta cưỡi ngựa, đi lang thang trên con đường nhỏ trong thôn một cách vô định. Hắn ta cũng không phái người đi hỏi thăm, lúc nhìn thấy có đứa trẻ đi tới thì xuống ngựa, chặn đường người ta lại.
“Đứa nhà quê từ đâu ra làm rơi ngọc bội yêu thích của bản công tử!” Tiết Nhị công tử cau mày nói.
Ngưu Sơn Sơn sợ tới mức không dám thở hổn hển: “Ta, ta không có...”
Hắn ta chưa hề đụng vào người người này!
Ngọc bội gì đó do chính người này ném xuống!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play