Tống Kim Sơn nhất thời chua xót, nhưng cũng không phải kẻ ngu dốt, vội vàng nói: “Nha đầu nói bậy gì đó? Người lớn nói chuyện làm gì tới lượt trẻ con như con chen miệng vào?”
“Vâng cha, con không nói nữa.” Tống Anh lập tức thành thật ngậm miệng.
Tống Lão Căn vừa định trách mắng lại bị Tống Kim Sơn giành trước, không tiện mở miệng la rầy thêm.
Nhưng đại Diêu thị của đại phòng lại cười một tiếng: “Không phải Anh tỷ nhi từng học quy củ ở nhà giàu có gần hai năm sao? Sao gia giáo của gia đình giàu có còn không bằng nông dân chân đất chúng ta vậy? Lúc Đại Nha nhà ta chưa xuất giá cũng không giống ngươi đâu.”
Đại Diêu thị nhắc tới chuyện này, sắc mặt Nguyễn thị lập tức khó coi.
Tục ngữ nói rất đúng, nói người không nói điểm yếu, đại tẩu làm như vậy là thật lòng muốn khiến nhà bọn họ không thoải mái.
Nhưng Nguyễn thị còn chưa mở miệng thì mắt đã đỏ trước.
Mắt vừa đỏ, bà lập tức rơi xuống thế yếu, nhất thời cảm thấy bản thân không nói ra được lời lẽ gì có thể phản bác, tức giận đến đỏ mặt.
Tống Anh đột nhiên phát hiện nương nàng có điểm đặc biệt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT