Vận Linh có làn da trắng nõn, hơn nữa không nói nhiều, ánh mắt tĩnh lặng như nước, tính cách dịu dàng như ngọc, giọng nói cũng ấm áp, trầm thấp, nghe vào khiến lòng người yên ổn.
Hắn mặc áo choàng lại càng anh tuấn hơn, trông giống như một thiếu gia quý tộc không hiểu thế sự.
Chẳng trách khiến người ta vừa gặp đã thương.
Không biết nếu Thanh Liên nhà nàng nhìn thấy con nhím nhỏ cực kỳ tuấn tú này thì có sinh ra cảm giác ghen ghét hay không.
Bởi vì hôm nay khai trương nên sáng sớm Tống Anh đã cho mấy người Vận Linh ăn dưa lê để đảm bảo suốt cả ngày hôm nay bọn họ sẽ không quay về nguyên hình. Nhờ vậy, hiện tại cửa hàng vẫn có thể hoạt động bình thường.
Không biết có phải là ảo giác của Tống Anh hay không mà nàng cứ cảm thấy có mấy tiểu cô nương rõ ràng chỉ muốn mua một, hai bánh xà phòng, nhưng sau khi nhìn Vận Linh thêm mấy lần lại lấy thêm mấy bánh.
Thậm chí... còn có người ăn vạ không đi, càng tạo thành ảo giác Vạn Linh Trai đông nghịt người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT