Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Tống Anh mơ hồ cảm thấy, hẳn là có cách để khiến ánh sáng màu vàng mạnh hơn mới đúng.
Nhưng đang nghĩ tới đây, cách đó không xa có người gọi nàng một tiếng.
Tống Anh ngẩng đầu lên thì thấy Nguyễn thị tới tìm, hẳn là tìm nàng về nhà ăn cơm.
“Nương ta đã nhìn thấy ngươi, vì vậy tốt nhất ngươi nên thành thật một chút, giả vờ là đứa bé không ai muốn. Nếu ngươi biến thành nhân sâm tinh rồi chạy trốn, tất cả thôn dân đều sẽ biết trên núi có cây nhân sâm ngàn năm là ngươi, đến lúc đó có đốt trụi núi cũng sẽ tìm ra ngươi!” Tống Anh uy hiếp.
Hai mắt tiểu nhân sâm rưng rưng nhìn nàng: “Ngươi là đồ xấu xa, ta không cử động được!”
Tống Anh nhìn nó, sau đó cố gắng thả lỏng suy nghĩ, để tiểu nhân sâm cử động bình thường.
Nàng cảm thấy như đầu mình có thể chỉ huy ánh sáng màu vàng, sau khi nghĩ như vậy, quả nhiên cơ thể của cây nhân sâm cử động được.
Tống Anh nghĩ nghĩ, lại bình tâm cảm nhận một chút, ngay sau đó, vậy mà có thể cảm nhận được trong cơ thể của cây nhân sâm còn lưu lại chút ánh sáng màu vàng, gần như tương đương với tọa độ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT