Hoắc Tứ Tượng lập tức nghe theo, sau đó lại nghĩ tới một chuyện, nói với Hoắc Triệu Uyên: “Lần trước lúc thuộc hạ đến thôn Hạnh Hoa có đưa địa chỉ cho Tống lý chính, mấy ngày trước ông ấy có gửi thư đến, nói là… nhi tử của ngài đã đi học, phu tử khen hắn thông minh, nếu được bồi dưỡng tốt thì sau này có thể trở nên rất xuất sắc.”
“...” Hoắc Triệu Uyên nheo mắt.
Nhi tử...
Nhi tử từ đâu ra chứ!
Trừng mắt nhìn Hoắc Tứ Tượng một cái, Hoắc Tứ Tượng nhếch miệng cười: “Đại nhân, dù sao thì ngài cũng không cưới vợ, không có con, tự nhiên có một đứa con, có ngốc mới không cần... Hơn nữa, chúng ta cũng không cần bỏ tiền nuôi đứa bé đó, không bị tổn thất gì...”
“Tuy thuộc hạ cảm thấy một nông phụ bình thường không xứng với ngài, nhưng không phải ngài vẫn luôn mong muốn có cuộc sống giống như bá tánh bình thường sao? Sau này nếu có lúc ngài phiền lòng, nghĩ đến... vợ đẹp con ngoan từ trên trời rơi xuống kia, có lẽ cũng có thể cảm thấy an ủi mấy phần.” Hoắc Tứ Tượng nói tiếp.
Sở dĩ hắn giữ bức thư này lại là vì sợ chủ tử cả đời không cưới vợ!
Nếu thật sự là vậy, chẳng phải sau này ngài ấy sẽ cô độc lúc cuối đời sao?
Cho nên để đề phòng, thân phận Hoắc Nhung chính là đường lui của đại nhân, nếu như lúc về già, đại nhân cảm thấy cô đơn thì cũng có thể nhận lại con cháu, hưởng hạnh phúc gia đình quây quần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT