53.

【Nhật ký Tô Kình】

15.04.2022

Hôm nay, tâm trạng rất hài lòng.

Nhan Nhan đến Bắc Kinh tìm tôi, không hiểu sao lại nói đến bạn học Y. Công ty của cậu ấy gần đây đã mất chuỗi vốn, đang phải huy động tiền khắp nơi.

Nghe xong mắt tôi sáng lên, tôi vẽ truyện tranh và cũng dành dụm được một số tiền trong hai năm qua.

Tôi đưa nó cho một người bạn cùng vẽ truyện tranh, để cô ấy đứng tên đầu tư cho bạn học Y, thuận tiện nhờ cô ấy bỏ thêm vào một ít tiền.

Thật hạnh phúc, có tiền thật tuyệt!

Tuy không nhiều lắm nhưng thà có ít còn hơn không có gì cả.

Cô ấy nói tôi là làm việc tốt không lưu danh, đúng là Lôi Phong sống.

Chậc, cô ấy làm sao hiểu được!

Người này đã cho tôi sức mạnh vô tận, giúp tôi suốt thời trung học.

Cuối cùng tôi cũng có thể làm gì đó cho cậu ấy.

Mỗi tội quên không để dành cho mình một ít, tháng sau chắc phải cạp đất mà sống.

Cố lên bạn học Y, bạn nhất định sẽ thành công!

【Nhật ký Giang Tự Hoài】

25.02.2023

Nhận được không ít giúp đỡ từ các quý nhân, công ty dần dần có khởi sắc.

Một năm qua tôi bận rộng đến mức gần như không có thời gian nghỉ ngơi.

Tăng ca đến tận khuya, nhìn thấy ánh trăng bên ngoài.

Tôi chợt nghĩ: Không biết bạn học Kình Ngư đang làm gì? Đang thức đêm để làm bản thảo truyện tranh sao?

Liệu cô ấy có đang ngắm trăng giống tôi không?

Bút danh của bạn học Kình Ngư là「Kình Lạc」.

Mà công ty của tôi tên là 「Công ty TNHH Khoa học kỹ thuật Vạn Vật」.

Nhất kình lạc, vạn vật sinh.

Bạn học Kình Ngư, tôi đang được đưa tin. Cuối cùng tôi có thể đứng ở nơi cậu có thể nhìn thấy tôi.

Cậu có xem tin về tôi không?

Cậu có nghĩ tôi rất giỏi không?

Cậu và Cố Chi Hành thế nào rồi?

Nếu hắn ta bắt nạt cậu, tôi sẽ tẩn hắn một trận.

Chúc cậu luôn khỏe mạnh, không bệnh tật.

54.

【Nhật ký Tô Kình】

29.06.2023

Hôm nay, tâm trạng vui vẻ.

Tôi lại thấy tin của bạn học Y, truyền thông bình luận rằng cậu là một người mới nổi trong lĩnh vực khoa học công nghệ, có tầm nhìn xa trông rộng, tương lai rất hứa hẹn.

Tôi rất vui vì cậu có thể thành công nhưng như vậy cậu sẽ càng xa rời tôi.

Cậu mặc vest và quần tây, bình tĩnh nhận phỏng vấn, vẻ điển trai của cậu cũng được bàn tàn nhiều.

Xa cách nhiều năm, cậu không trở thành một gã mập mạp, ngạo mạn mà vẫn dịu dàng, lịch sự như dáng vẻ thiếu niên trong trí nhớ tôi.

Thật tốt.

Nhìn thấy dưới mắt bạn học Y có một màu xanh đạm mờ nhạt, chắc hẳn là rất vất vả. Bạn phải chú ý nghỉ ngơi, đừng mệt đến bệnh nhé!

À mà, cha mẹ sắp xếp một buổi xem mắt cho tôi, không hứng thú lắm.

Tôi giống như con cá voi tên Alice.

Cô độc bơi dưới biển sâu, không đồng loại nào có thể hiểu được tần số của tôi.

Hóa ra khi thích một người nào đó đến một mức độ nhất định, sẽ cảm thấy mất hết ý chí.

【Nhật ký Giang Tự Hoài】

29.06.2023

Dư Minh Mị sắp kết hôn.

Cô ấy hỏi tôi: 「Cậu nói cậu có người thích nhưng nhiều năm nay tôi chưa thấy có người con gái nào bên cạnh cậu cả.」

Tôi nói: 「Người đó không ở cạnh tôi mà ở trong tim tôi, chưa bao giờ rời đi.」

Ngày mai tôi bị bố mẹ ép đi hẹn hò.

Nghe nói đối phương là bạn học cấp ba của tôi.

Bạn học Kình Ngư, liệu có phải là cậu không?

Với hy vọng nhỏ nhoi ấy, tôi đã đồng ý.

Không thể tưởng tượng được nếu đó thực sự là cậu, tôi sẽ hạnh phúc thế nào.

Đến lúc nào phải cư xử thế nào cho ổn?

Haizz, tôi nghĩ quá nhiều rồi.

Thích cậu nhiều năm như vậy, dường như đã trở thành thói quen.

Nghe nói cho một sinh viên trao đổi từ Đại học Bắc Kinh sắp đến trường chúng tôi, tôi đã đoán có phải cậu không?

Tôi nhìn thấy một họa sĩ truyện tranh nổi tiếng tổ chức buổi ký tặng ở hiệu sách gần nhà, tôi từng nghĩ đó có phải là cậu không?

Ngay cả khi có người muốn đầu tư vào công ty tôi, tôi vẫn tự hỏi liệu đó có phải là cậu không?

Mỗi lần hi vọng lại là thất vọng, như công dã tràng.

Nhưng vẫn không ngừng chờ mong.

Chúc cậu ngủ ngon mơ đẹp.

55.

【Nhật ký Tô Kình】

30.06.2023

Hôm nay, thật khó để diễn tả tâm trạng bằng một từ.

Sau bao nhiêu năm, tôi đã gặp lại bạn học Y.

Đầu óc tôi trống rỗng khi nhìn cậu bước vào nhà hàng, ngồi xuống đối diện tôi.

Hóa ra cậu ấy là đối tượng xem mắt hôm nay của tôi!

Ôi mẹ ơi, trời ơi, cứu với. Tôi cảm thấy như mình đang khó thở, muốn ngất xỉu luôn.

Ai có thể tới cứu tôi không?

Cậu lên tiếng trước: 「Xin chào, tôi là Giang Tự Hoài, cô là?」

「Xin chào, tôi là Tô Kình.」 Đầu óc tôi vẫn còn choáng váng.

Nghĩ lại thì quả nhiên cậu ấy không nhớ tôi.

Cậu ấy đúng là lịch sử, rót rượu hoa quả, đưa khăn giấy cho tôi trong, cẩn thận và lễ độ.

Chúng tôi nói về những chuyện cũ thời trung học, không nói nhiều về công việc cũng như gia đình của tôi.

Mà tôi, so với dáng vẻ điềm đạm của cậu, tôi lại nói chuyện lắp bắp, đúng là không có tiền đồ.

Cậu cười khẽ: 「Tô tiểu thư, cô căng thẳng à?」

「Không, không, không,」 Tôi phủ nhận tận ba lần, 「Chỉ là thường xuyên làm việc ở nhà, đã lâu không nói chuyện cùng người khác.」

Nhưng nụ cười của cậu lại khiến lòng tôi rung rinh.

Không hiểu sao chủ đề lại chuyển sang người tôi thích.

Sau này nghĩ lại, có lẽ cậu ấy cố ý dẫn dụ tôi, đúng là doanh nhân trẻ có khác, dụ tôi kể chuyện của mình mà không để lại dấu vết.

Tôi suy nghĩ một lúc rồi nói: 「Tôi có thích một người đã lâu nhưng anh ấy không thích tôi nên chúng tôi chẳng thể bên nhau.」

Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt nhưng cậu sẽ không biết.

Cậu trầm tư nói: 「Thật trùng hợp, tôi cũng vậy.」

Nghe nói Dư Minh Mị sắp kết hôn, có lẽ là người cậu ấy yêu mà không có được.

「Một khi đã vậy, chúng ta coi như là đồng bệnh tương liên.」

Có lẽ do uống chút rượu mà đầu óc có thêm dũng khí, hoặc có thể người trước mặt mỗi cử chỉ đều quá quyến rũ, hoặc có thể tôi đang cố nắm lấy thứ gì đó sau bao năm hèn nhát.

Tôi chưa kịp suy nghĩ đã nói: 「Nếu không chúng ta kết hôn đi?」

“Lạch cạch” một tiếng, cậu ấy làm rơi ly rượu trên tay, khó tin nhìn tôi.

Quả thực là khá đáng sợ.

Tôi cũng sửng sốt, cố gắng giải thích: 「Ý tôi là nếu chúng ta không thể ở bên người mình thích, cũng không thích nhau, sao không… Cùng nhau kết hôn giả, đối phó với gia đình.」

「Thật xin lỗi,」 Cậu ấy nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, lấy khăn lau miệng, 「Đúng là một đề nghị thú vị, khi về tôi sẽ suy nghĩ. Ngày mai, tôi sẽ cho cô một câu trả lời được không?」

Tôi gật đầu, lại nghĩ, cậu ấy thật lịch sử.

Từ đầu đến giờ, dường như cậu ấy đang kìm nén cảm xúc mãnh liệt nào đó, mấy lần muốn nói lại thôi, chắc là muốn kết thúc nhưng ngại gia giáo không tốt nên không nói thẳng ra chăng?

Rõ ràng có thể trực tiếp từ chối, nhưng phải suy nghĩ cả đêm chỉ để giữ thể diện cho tôi, cậu thực sự đã khiến tôi muốn khóc.

Sau đó, cậu đến quầy lễ tân trả phòng, đứng không vững, suýt chút nữa đập vào bàn, đi ra cửa lại đụng vào cửa.

Tôi ân cần nhắc nhở: 「Cẩn thận chút, chú ý thân thể.」

「Được.」 Cậu lơ đãng đáp.

Đêm nay tôi không ngủ được.

Tôi đã gặp được người tôi thích gần người năm.

Chín năm gặp lại, tâm niệm vốn chỉ còn tro tàn, giờ lại bắt đầu trỗi dậy.

Cậu ấy sẽ cho tôi câu trả lời gì?

Nhỡ đâu cậu ấy vò đã mẻ lại sứt, mất não, lại đồng ý thì sao?

Đêm nay dài đằng đẵng.

【Nhật ký Giang Tự Hoài】

01.07.2023

Tim tôi đập loạn xạ, não tôi nổ tung vô số pháo hoa.

Đây là cảm giác của tôi tối qua khi tôi thấy đối tượng xem mắt của mình là bạn học Kình Ngư.

Cô ấy mặc một chiếc váy màu trắng nhạt, tóc dài đung đưa sau đầu, tao nhã và nhu thuận.

Tay chống cằm, chán nản ngồi, có vẻ không chút hứng thú nào với cuộc hẹn này.

Tôi gần như không cưỡng lại được thôi thúc lao về phía trước ôm lấy cô ấy.

Bảy năm không gặp, tôi rất nhớ cô ấy.

Bình tĩnh, Giang Tự Hoài, mày phải bình tĩnh!

Đừng để lộ tình cảm của mày.

Đừng có giống mấy tên lưu manh.

Đừng làm cô ấy sợ.

Tôi gắng hết sức để đè nén sự hỗn loạn trong lòng, giả vờ không quen biết cô ấy.

Lời nói của cô ấy cũng thể hiện rằng cô không có ấn tượng gì với tôi.

Tôi không khỏi tự cười mình vì tôi đã có câu trả lời cho những câu hỏi mà tôi phân vân hồi trung học.

Khi đó, tôi liên tục ép mình phải phát triển đức trí thể mĩ.

Mà cô lại chẳng nhớ gì về tôi.

May mắn thay, tôi chưa nói rằng tôi thích cô ấy.

Nếu không sẽ trở thành tên biến thái mất.

Cô nói có một người cô đã thích từ lâu, xét theo dòng thời gian thì chỉ có Cố Chi Hành.

Hai người họ thế mà lại không đến với nhau.

Điều này có nghĩa là tôi vẫn còn cơ hội?

Tôi nói, tôi cũng vậy.

Giây tiếp theo, bạn học Kình Ngư đột nhiên cầu hôn tôi.



???

!!!

Có phải tôi đang nằm mơ không? Gần đây tăng ca nhiều quá nên ảo giác à?

Tôi suýt chút nữa đồng ý ngay lập tức và muốn đi đến Cục dân chính.

Không được.

Như thế trông tôi rất tùy tiện.

Không đủ chín chắn.

Vì thế tôi giả vờ suy nghĩ cả đêm.

Từ những gì bạn học Kình Ngư nói, có lẽ cô đã từ bỏ.

Người đó không phải Cố Chi Hành thì ai cũng được.

Mặc dù như vậy, tôi vẫn can tâm tình nguyện.

Đêm nay thật dài.

Đầu tiên tôi cất tất cả vật trang trí hình cá voi.

Lau sàn ba lần.

Gấp quần áo trong tủ lại một lần.

Xếp lại sách trên giá.

Hoàn thành phần lớn công việc cần làm trong ngày mai.

Thế mà mới đến năm giờ sáng.

Vất vả đợi đến tám giờ.

Tôi cầm điện thoại, nhắn tin.

「Được, chúng ta kết hôn đi.」

Bạn học Kình Ngư, ước mơ của tôi sẽ trở thành hiện thực.

Không, dù có nằm mơ tôi cũng không dám nghĩ đến.

Hy vọng cậu sẽ quên Cố Chi Hành, sớm ngày thích tôi được không?

56.

【Nhật ký Tô Kình】

01.07.2023

Hôm nay, tâm trạng tăng vọt!

Tôi thức đến tận sáng, cuối cùng cũng nhận được tin nhắn của bạn học Y.

「Được, chúng ta kết hôn đi.」

Được.

Chúng ta kết hôn đi.

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA tôi sẽ kết hôn với bạn học Y.

Tôi không nhịn được ôm gối lăn lộn trên giường.

Cảm ơn trời, cảm ơn đất, cảm ơn Đảng, cảm ơn Quốc gia, cảm ơn cha mẹ bạn học Y, cảm ơn Bắc Kinh, cảm ơn người mai mối!

Cảm ơn tôi đã nói chuyện tùy tiện, cảm ơn bạn học Y phát lòng từ bi!

Đó là bạn học Y! Người tôi luôn mong nhớ suốt gần mười năm!

Cười cười một lát, tôi lại xúc động muốn rơi lệ.

Hí hí hí thời tới, điều tôi mong ước đấy lâu đã thành sự thật!

Tình yêu ấp ủ thời xuân trẻ, cuối cùng đã trở thành hiện thực.

Mặc dù bạn học Y hiện tại không thích tôi nhưng cậu ấy vẫn đồng ý kết hôn để đối phó với người nhà.

Nhưng nhỡ đâu sau khi kết hôn, cậu sẽ cảm động trước sự dịu dàng, dễ thương của tôi, cảm thấy tôi cũng ok và thích tôi thì sao?

【Nhật ký Giang Tự Hoài】

13.07.2023

Sau khi trao đổi với bạn học Kình Ngư rằng hôm nay đi nhận giấy chứng nhận.

Sau mười năm gặp lại, cuối cùng cô lại trở thành vợ tôi.

Cầm tờ giấy đăng ký kết hôn trên tay, tôi có cảm giác không chân thực.

Đây thực sự là tấm bằng vinh quang nhất mà tôi từng nhận được trong đời.

Tôi không nhịn được hôn vào tên bạn học Kình Ngư trên đó mấy cái.

Bạn học Kình Ngư chuyển đến nhà của tôi.

Chúng tôi sắp bắt đầu sống chung như vợ chồng.

Trên đường về nhà, hai tay cô buông thõng.

Tôi thực sự muốn nắm lấy nó.

Không, như vậy lỗ mãng quá.

Kìm nén lại.

Sau này sẽ còn cơ hội khác.

Còn nhiều thời gian.

Bạn học Kình Ngư, chúc chúng ta tân hôn vui vẻ.

Về sau xin được chỉ giáo nhiều hơn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play