Lần đầu tiên Giang Dục gặp bà Lê là vào một buổi sáng Thứ bảy nọ.
Tối hôm trước cậu và Lê Ứng ngủ quá trễ, vậy nên hôm sau cậu ngủ thẳng đến khi mặt trời lên cao, lúc tỉnh dậy đầu óc hẵng còn mơ hồ, toàn thân ê ẩm.
Giang Dục lười biếng ngồi dậy khỏi giường, cậu vươn tay lên xoa cổ, bỗng dưng lại chậc một tiếng, dời một tay xuống bóp thắt lưng của mình.
Giang Dục ngồi trên giường trong chốc lát, cậu đứng dậy mặc tạm một bộ đồ ngủ, sau đó rửa mặt rồi bước ra ngoài.
Vừa ra khỏi phòng, Giang Dục đã cố ý lớn tiếng than vãn: “Chậc — Eo em mỏi quá, chắc sắp gãy rồi.”
Dứt lời, cậu vừa ngước lên thì bỗng dưng chạm mắt với bà Lê đang đứng trong phòng khách.
Hiển nhiên bà Lê đã trông thấy cậu trước, khóe mắt bà cong lên, trên môi nở nụ cười. Dường như bà cũng không vì câu nói ban nãy mà nảy sinh cảm nhận không tốt về cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT