Giang Dục vẫn còn ngơ ngác thấy rõ, bắt cậu đưa ra câu trả lời ngay tại chỗ đương nhiên là một việc bất khả thi, Lê Ứng cũng không vội.
Chí ít là so với vô số suy đoán trước đây của anh về việc Giang Dục có chấp nhận hay không, cách cư xử hiện tại của cậu đã đủ để Lê Ứng thở phào một hơi rồi.
Thấy Giang Dục hé môi vài lần nhưng không thể cất tiếng, Lê Ứng thả chậm giọng nói, dịu dàng vỗ về cậu: “Em có muốn ra ngoài đi dạo, mua ít đồ uống không?”
Có lẽ là vì hồi hộp, bấy giờ quả thật Giang Dục hơi khát, cậu chậm chạp gật đầu, không khỏi đánh cái ực, lập tức cảm thấy cổ họng mình hơi khô.
Từng đốm pháo hoa vẫn nở rộ trên đỉnh đầu họ, nhưng hiển nhiên hai người đã không còn hứng thú ngắm nghía. Họ sóng vai chậm rãi quay lại con đường cũ, lúc đi ngang qua băng ghế trong rừng cây, họ bỗng trông thấy một đôi tình nhân đang âu yếm.
Giang Dục vô thức quét mắt đến nơi ấy, chỉ thấy hai bóng người kia đang ôm ấp và hôn hít nhau triền miên, thậm chí khi thấy có người đi qua họ cũng không hề kiêng dè, trong miệng còn phát ra mấy âm thanh kì lạ.
Bình thường đến cảnh hôn trong phim mà Giang Dục còn ngại xem, đừng nói gì đến việc chứng kiến tận mắt như thế này. Khi âm thanh nhỏ bé, mờ ám kia vang lên trong tai cậu, bấy giờ Giang Dục cảm thấy da đầu mình run lên, đi đường còn suýt đi cùng tay cùng chân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT