Ngay trong ngày hôm đấy cả nước đã rầm rộ thông tin vi phạm pháp luật của công ty lão già Dĩ Thâm và của gia đình lão. Công ty thì không đóng thuế, bóc lột sức lao động, sử dụng vật liệu kém chất lượng để thi công khiến tính mạng của người sử dụng bị đe doạ. Không những vậy phân nửa số cổ đông trong công ty đều lạm dụng chức vụ mà ôm được một số tiền khổng lồ, và còn dở trò đồi bại với một số nhân viên nữ trong công ty.
Lão già Dĩ Thâm có các tội như trốn thuế, tham nhũng, xâm h.ạ.i các nữ nhân viên dưới trướng, thêm nữa là lộ thông tin lão bao nuôi bồ cũ và đứa con của lão và cô bồ cũ… Các thành viên trong gia đình lão cũng không thoát khỏi tội, bà vợ thì lợi dụng chức vụ nhận không ít hối lộ, bao che những hành vi sai lệch của chồng mình và những công chức nhà nước khác.
Về phía con lão, thì người con trai đã bị bắt do tàng trữ chất cấm, sử dụng phương tiện giao thông khi đã có nồng độ cồn và gây tai nạn bỏ trốn. Phía cô con gái hiện giờ đã rầm rộ thông tin gián tiếp sát hại người, ả đã gián tiếp sát hại cô bạn cùng lớp do sự ghen tuông đố kị, không những vậy còn có các hành vi gian lận trong các kỳ thi, cuộc thi.
Cùng một lúc những chuyện mà cả gia đình lão muốn che dấu đều bị đưa tin trên mạng xã hội, cả gia đình không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc chốn trong nhà. Nhưng sự việc đã được lan truyền khắp nơi, rất nhanh cảnh sát liền đến bao vây và bắt giam gia đình lão, công ty cũng không tránh khỏi những tổn thất nặng nề, và rồi bị sụp đổ. Số các cổ đông, quan chức còn lại cũng lần lượt bị giải đến đồn cảnh sát làm việc và chịu tội.
Hiện giờ số tài sản trong thẻ ngân hàng của lão và bọn họ đề bị đóng băng, một số sẽ được dùng để trả lương cho nhân viên, số khác sẽ dùng để trả số nợ bên ngân hàng. Còn riêng nhà cửa, mấy mảnh đất và các loại ô tô siêu xe… nhà lão cũng sẽ bị nhà nước tịch thu và đem đi thiện nguyện.
“Anh Tô, không ngờ anh lại ra tay đến mức này luôn. Nhìn xem, cả nhà lão nhờ phúc của anh mà đã đoàn tụ trong tù với nhau rồi nè.” Kỷ Trạch xem xong thông tin trên mạng xã hội không nhịn được mà buông lời cảm thán. Đã có người đi trước chứng minh như vậy chắc từ nay về sau anh cũng phải tự ý tứ hành vi lời nói của mình mới được.
Tô Minh Viễn không mảy may đến câu nói của anh, chỉ tập chung chăm lo cho bạn nhỏ trong vòng tay của mình. Sau một trận vừa nãy Dạ An đã bị sợ, hiện giờ bạn nhỏ lại không dám tự ngồi chơi một mình nữa, tay nhỏ nắm chặt tay lớn hệt như sợ đối phương sẽ rời đi.
“Hai người con của lão xem giúp được gì thì giúp, dẫu sao trước nay cũng đối với mẹ anh rất tốt.” Tô Minh Viễn trầm trọng lên tiếng, mặc dù có mâu thuẫn với lão già Dĩ Thâm và vợ lão nhưng nó không liên quan đến hai người con của lão nên hắn vẫn muốn giúp họ. Dù sao ngày ấy hai mẹ con hắn bị đuổi khỏi nhà vẫn là họ ngày ngày trốn đem đồ ăn cho cả hai.
Chỉ là giờ đây cả hai người kia đã lớn, tính cách đều đã thay đổi không những vậy còn nhiều lần xúc phạm hắn. Nhưng vì vẫn còn chút sự tôn trọng nên hắn mới muốn giúp đỡ họ.
“The f.u.ck cô em gái may ra còn giúp được chứ ông anh trai thì giúp bằng niềm à, xác định ngồi tù mọt gông.” Kỷ Trạch hận không thể nói lên lời trong của mình. Anh thật không hiểu rốt cuộc là lúc đưa tin này thì trong đầu hắn có suy tính gì không mà hiện giờ lại có ý định này. Một kẻ tàng trữ chất cấm dù có là tổng thống cũng khó có thể bào chữa. Giờ chỉ có thể đối tốt với gã lúc ở trong tù thôi.
“Hahah, em sẽ cố gắng.” Nói xong liền quay người rời khỏi để lại không gian riêng tư cho hai người họ thể hiện tình cảm.
Tô Minh Viễn vẫn im lặng quan sát tất cả thông tin thông qua laptop cá nhân, một số tai mắt của hắn ở trụ sở cảnh sát cũng báo cáo thông tin về.
Dạ An ngúc ngúc đầu, môi nhỏ chu chu, giọng ngọt gọi hắn "Viễn làm việc ạ?"
"Ừ, tôi làm việc." Tô Minh Viễn nhẹ giọng đáp lại, hắn vẫn là nghĩ bạn nhỏ còn sợ nên mọi cử chỉ hành động đều rất nhẹ nhàng.
Cậu nhanh chóng tiếp thu thông tin, giọng ngọt lại tiếp tục cất lên “Vậy Viễn làm việc đi, An… An chơi đây.” Nói xong liền nhảy xuống khỏi đùi hắn lon ton chạy ra khu vực riêng của mình ngồi ngoan tự chơi. Mặc dù ngốc ngốc nhưng bạn nhỏ cũng biết bản thân không nên làm phiền lúc hắn làm việc a, như vậy mới là bé ngoan.
“… Ham chơi quá rồi.” Đối với câu nói vừa rồi của cậu, Tô Minh Viễn chỉ biết lắc đầu cười trừ. Xem ra là do hắn đã chiều tiểu cưng quá rồi nên giờ đâm ra mới ham chơi như vậy, nhưng không sao, miễn là Dạ An hắn đều chiều.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT