Trang Dực có chút lúng túng nhìn Chu Hạ Ninh dang quay lưng lại, nghĩ đến tình cảnh vừa rồi thì không nhịn được tim đập nhanh hơn.
Ngủ mà không mặc quần ngủ, không phải chuyện rất bình thường sao, hắn cũng không biết Chu Hạ Ninh sẽ đến đây, khát nước lại phát hiện trong cốc không có nước, vậy nên đứng dậy đi tới phòng bếp rót nước, vậy nên tất nhiên là cứ để vậy thôi...
Khụ khụ, Trang Dực ho khan vài tiếng. Cũng không dám nói là do Chu Hạ Ninh vào cửa không lên tiếng. Nếu hắn có gan đem trách nhiệm đổ cho Hạ Ninh, hắn tin rằng Hạ Ninh sẽ quay đầu bỏ đi.
“Tại sao emlại tới đây?” Trang Dực lại ho một tiếng, nhận cốc nước Chu Hạ Ninh đưa qua: “Anh không có chuyện gì, cũng đã hạ sốt.”
Chu Hạ Ninh cau mày, tuy rằng ngọn đèn có chút tối, nhưng sắc mặt Trang Dực vẫn rất kém, cô vươn tay đặt lên trán Trang Dực, từ giữa trán di chuyển đến huyệt Thái Dương, chân mày nhíu chặt hơn.
Trang Dực trừng mắt to, vẫn không nhúc nhích nhìn cánh tay đang di chuyển trước mắt, nhịn không được nuốt nuốt yết hầu khô khốc khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT