Bốn cánh môi mỏng xoay chuyển trằn trọc, khó tách khó rời. Ngụy Vô Tiện thầm nói đây là cái phát triển quỷ quái gì! Nhưng đột ngột bị doạ sợ đến mức không dám cử động tí nào. Có lẽ Lam Vong Cơ đã nhận ra hoặc có lẽ hôn chưa đủ, Lam Vong Cơ hơi tách ra một chút, mang theo tiếng thở có chút hổn hển quyến rũ, nói:
"Ngụy Anh, nhắm mắt, mở miệng."
Trong đầu Ngụy Vô Tiện một mảnh hỗn loạn, ngoan ngoãn nhắm mắt lại, hé mở hàm răng, Lam Vong Cơ triền miên xâm nhập, đầu tiên là chạm nhẹ dịu dàng, nhận được sự hồi đáp liền trở nên hung hãn, Ngụy Vô Tiện nhắm mắt lại, mọi giác quan đều tập trung vào giữa môi răng, chỉ cảm thấy hô hấp cũng trở nên vô cùng dây dưa kéo dài, thậm chí cơ thể cũng mềm đi.
Có lẽ cảm nhận được đối phương đang yếu đi, Lam Vong Cơ bế người vào trong lòng, đặt tay lên eo Ngụy Vô Tiện, tay còn lại ấn sau gáy hắn, ép người về phía mình, lại một phen nhịp thở hỗn loạn, khiến người ta hoa mắt chóng mặt. Hai viên bánh trôi trong tay ở giữa hai bọn hắn ngược lại khá yên bình không nhúc nhích, thậm chí có một con còn nhắm mắt lại.
Cũng không biết hôn nhau bao lâu, Ngụy Vô Tiện cả người xụi lơ ở trong ngực Lam Vong Cơ, còn Lam Vong Cơ mang theo chút ý cười thỉnh thoảng lại hôn một cái lên trán, hoặc lên má, về phần đôi môi, thì thật sự quá sưng đỏ rồi, Lam Vong Cơ chỉ là đau lòng liếm một cái lên chỗ sưng đỏ, ngược lại không dám hôn nữa. Tuy nhiên lúc này toàn thân Ngụy Vô Tiện đều mềm nhũn, giống như được ngâm trong nước ngọt, trong lòng như chứa bảy tám con thỏ không an phận, chấn động đến mức hắn cảm giác trái tim sắp nhảy ra ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT