Lúc Lam Hi Thần tỉnh lại cũng cảm thấy giấc ngủ này hơi lâu, nhưng cũng không nghĩ kỹ càng, chỉ rời giường tắm rửa theo thói quen trước đây, ai ngờ ra khỏi cửa gặp một môn sinh đã lâu không gặp, chưa đợi Lam Hi Thần nở nụ cười, môn sinh kia đã ngạc nhiên vui mừng lẫn lộn, ngay cả chào hỏi cũng quên, xoay người bỏ chạy đi mất, khiến Lam Hi Thần rất ngạc nhiên.
Dù sao đi nữa, vẫn chưa từng thực sự nhìn thấy môn sinh coi thường gia quy đến thế này. Chỉ cho rằng đối phương có việc quan trọng muốn làm, trong lòng còn lo lắng hy vọng người nọ không gặp phải thúc phụ hoặc Vong Cơ, hoàn toàn không biết người nọ chính là chạy đi tìm Lam Khải Nhân.
Bởi vì sau Xạ Nhật Chi Chinh, Kim Quang Thiện tiếp quản rất nhiều thế lực của Ôn thị, trên Kim Lân Đài liên tục có yến tiệc, trước đó vì Lam Vong Cơ hắn đã đến trễ một ngày (thực tế là đã một năm trôi qua rồi), hôm qua đã nói với thúc phụ, vì thế đi về phía sơn môn, sẵn tiện hỏi thăm một chút về chuyện say rượu của Vong Cơ, dù sao a Dao cũng đã đọc hết tất cả sách kinh điển, cũng có thể từng đọc thấy chứng bệnh này.
Lam Hi Thần mặt mày như quan ngọc, nụ cười như gió xuân, các môn sinh tu sĩ đi ngang qua chỉ cho rằng hắn thức dậy như bình thường chứ không phải khỏi bệnh, nên ai nấy cũng đều nói chuyện như thường lệ kiểu hôm nay thời tiết thật là đẹp, suy cho cùng Trạch Vu Quân luôn rất vui vẻ chia sẻ tâm trạng vui vẻ của mình với người khác và cũng rất vui mừng khi được người khác chia sẻ điều đó với mình.
Đối với thái độ thân cận khó giải thích của các môn sinh trong ngày hôm nay, Lam Hi Thần tất nhiên cảm thấy rất hạnh phúc, Vân Thâm Bất Tri Xứ đã rất lâu rồi không có nhiều gương mặt tươi cười vui vẻ như vậy. Không biết có phải do tác dụng tâm lý hay không, Lam Hi Thần cảm thấy Vân Thâm Bất Tri Xứ làm như đã xây dựng lại rất nhiều, ngay cả cây mộc lan mới trồng cũng có vẻ bừng bừng sức sống hơn.
Nhiếp Hoài Tang có lẽ nhận được tin tức nhanh hơn những người khác một chút, lúc này vừa vặn nghe được tin tức thì mặt đối mặt với Lam Hi Thần. Trước đây không biết chuyện Lam Hi Thần say rượu, nghe Hi Thần ca hỏi mình đòi lấy thoại bản chỉ cảm thấy lạnh sống lưng, run run rẩy rẩy làm theo yêu cầu, đưa đồ qua mà ngay cả hỏi cũng không dám hỏi, bây giờ biết rõ ngọn nguồn, cộng thêm đại ca hắn không ở đây, nhìn thấy Lam Hi Thần chỉ có một mình không khỏi nổi lên tâm tư, có chút ý xấu kéo Lam Hi Thần lại hỏi:
"Hi Thần ca, ở đây ta còn có một vài cuốn thoại bản đặc biệt ~ Tinh xảo hơn đợt trước!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play