"Hóa ra cô ta đẹp tinh xảo như vậy là đổi từ việc chèn ép người khác. Hại ta trước kia còn từng thích cô ta, đúng là đáng ghét."

"Cũng chẳng phải, từ trước lúc cô ta còn là công chúa nổi tiếng ta đã không ưa cô ta rồi, chỉ biết ra vẻ lại già mồm."

"Thì ra bên trong vẻ bề ngoài gọn gàng xinh đẹp lại là m.á.u và nước mắt của rất nhiều người."

"Rốt cuộc cô ta làm người thất bại nhường nào chứ, để nhiều người phải ló ra bóc trần cô ta như vậy."

Nhìn hot search, Hạ Trường Minh liên tục do dự, không biết có nên vào phòng phát sóng trực tiếp hay không. Vì cố tình tránh bị liên quan tới tin tức, đã hai ngày trời hắn không để ý tới tình huống của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Trong nhóm người hâm mộ liên tục có người tag hắn vào, hy vọng hắn có thể giải thích, bổ sung thông tin cho họ như trước.

Nhưng rốt cuộc Trang Sinh Hiểu Mộng là người như nào hắn cũng không biết, thậm chí còn không biết người thực sự yêu thích mình là ai. Trên mạng liên tục xuất hiện những bình luận nghi ngờ và bằng chứng, làm lung lay sự kiên trì của hắn.

DTV

Hạ Trường Minh c.h.ế.t lặng lướt nội dung trên hot search, đột nhiên nhìn thấy một khuôn mặt hơi quen. Nhưng ngay khi hắn vừa nhấn vào thì bài viết đã bị xóa bỏ.

Nếu hắn không nhìn lầm thì người kia là Sở giáo thụ, là đàn anh trước hắn vài khóa. Ha người không hề liên quan tới nhau, tại sao lại xuất hiện trong cùng một hot search?

Hạ Trường Minh tìm tòi một lúc lâu, chắp vá ra sự thật từ những tin tức nhỏ vụn. Hóa ra Trang Sinh Hiểu Mộng đã cứu người đàn ông bị cướp vũ trụ bắt cóc.

Không biết do người đó là dân nghiệp dư, để bảo vệ quyền riêng tư hay do nguyên nhân gì khác mà những thảo luận liên quan tới hắn vô cùng ít ỏi. Trọng tâm đa phần đều hướng về phía Trang Sinh Hiểu Mộng.

Hạ Trường Minh vẫn không nhịn được nhấn vào phòng phát sóng trực tiếp của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Vào lúc này Trang Sinh Hiểu Mộng đang ở trong rừng rậm, cameras ghi hình theo ánh mắt của cô rơi lên người đàn ông họ Sở kia.

Đúng là Sở giáo thụ, Hạ Trường Minh rất tự tin mình sẽ không nhớ lầm. Nhưng Sở giáo thụ đang làm cái gì, đào dược liệu? Không lẽ Sở giáo thụ là người đào dược chuyên nghiệp.

Bình luận trên màn hình cho Hạ Trường Minh đáp án, Sở Tầm đang hái thuốc, Trang Sinh Hiểu Mộng nói cho hắn biết phương thuốc, còn hái thuốc là tự hắn làm. Có khán giả cảm thấy Trang Sinh Hiểu Mộng quá hà khắc, không nên để người bị thương hái thuốc trong rừng rậm nguy hiểm.

Nhưng Hạ Trường Minh lại không cho rằng như vậy, Sở giáo thụ hề giống như vẻ ngoài văn nhã của mình. Huống hồ đại tỷ đang đứng nhìn gần đó, có đại tỷ ở đấy rồi sẽ không xảy ra chuyện gì nguy hiểm cả.

Sở Tầm cầm rìu mở đường, động tác không hề lóng ngóng chút nào, thậm chí còn rất nhanh nhẹn. Trang Sinh Hiểu Mộng suy tư nhìn động tác của hắn.

"Ai?" Nhận ra được tầm mắt như có như không, Sở Tầm đột ngột quay đầu lại. Vừa nhìn đã thấy Trang Sinh Hiểu Mộng nhảy từ trên cây xuống, bật cười to vẫy tay với hắn.

Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Trời sắp mưa rồi, về sớm một chút đi."

Sở Tầm ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời trong veo không có mây, ánh mắt trời vẫn còn đó, không hề có dấu hiệu sắp mưa.

"Dạo này trời mưa nhiều, phải chuẩn bị thêm nhiều dụng cụ đựng nước." Trang Sinh Hiểu Mộng bấm ngón tay, lẩm bẩm: "Còn phải gia cố thêm chuồng lợn...

Trên đường về mưa to tầm tã, nói mưa là mưa. Sở Tầm không khỏi bội phục năng lực dự báo thời tiết của Trang Sinh Hiểu Mộng. Nhìn màn mưa, Sở Tầm lại nhớ tới mấy thùng đựng nước lớn trong doanh trại, mà khu vực xung quanh lại không có nguồn nước sạch.

Không lẽ trước đó Trang Sinh Hiểu Mộng sống dựa vào nước mưa thôi sao?

Nguồn nước là điều quan trọng nhất, Sở Tầm bèn nói ra chuyện này.

Trang Sinh Hiểu Mộng đành phải nói: "Ta đã đi tìm nhưng mà không tìm thấy, chờ mưa tạnh phải đào giếng mới được."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play