"Dừng tay...” Người đàn ông mặt đầy m.á.u nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt sáng ngời, ngẩn người khi nhìn rõ dáng vẻ của người đối diện.

"Ngươi còn sống à?" Trang Sinh Hiểu Mộng bình thản làm như không có chuyện gì xảy ra mà rút tay về.

Người đàn ông nhìn chằm chằm Trang Sinh Hiểu Mộng, vô cùng khó hiểu vì sao Trang Sinh Hiểu Mộng

lại xuất hiện ở đây.

"Đừng trừng mắt nữa, để dành chút sức để lát đi đường, ta sẽ không cõng ngươi." Trang Sinh Hiểu Mộng nói xong tách miệng hắn ta ra, nhanh chóng nhét thứ gì đó vào.

Hắn cảm thấy trong miệng lạnh lẽo, năng lượng khó hiểu trong nháy mắt thấm vào cả cơ thể. Tứ chi gần như đứt lìa được lắp ráp trở về nguyên vẹn, vết thương đau muốn c.h.ế.t đang dần dần khép miệng lại. Tuy quá trình rất chậm nhưng cơ thể vốn chỉ biết chờ c.h.ế.t này đang hồi phục sức sống.

Hắn rất muốn biết Trang Sinh Hiểu Mộng đã cho hắn uống thuốc gì, chỉ tiếc vừa rồi ngăn cản cô đã dùng hết sức lực, hiện tại không nói nổi nửa chữ, chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Khán giả cũng rất muốn biết Trang Sinh Hiểu Mộng đã làm gì, mới có thể làm cho một cái xác mở mắt nói chuyện, chẳng lẽ hành động mò xác đã kích thích đối phương sao?"

"Đậu má! Sờ sống rồi!"

DTV

"Chuyện này cũng làm giả được à?"

"Ta tình nguyện tin đây là dàn dựng.

"Ta phục trí tưởng tượng của các ngươi thật đất, không thể tin tưởng lão đại được sao?"

Thật ra Trang Sinh Hiểu Mộng đâu có cho hắn ăn thứ gì, mà là thi triển thuật trị liệu, tu tiên đối với người tinh tế nhân mà nói quá mức siêu phàm, vì thế phải giả vờ một chút thì tốt hơn.

Trang Sinh Hiểu Mộng không ở lại, để cổ thụ giúp chăm sóc hắn ta tránh bị dã thú kéo đi mất, còn cô thì vào rừng rậm hái thuốc.

Quả cầu nhỏ do dự một hồi lâu, đang phân vân không biết nên đi theo chủ nhân hay là đi trông chừng cái gã không rõ lai lịch này, khán giả muốn theo dõi cả hai bên.

Cuối cùng quả cầu nhỏ vẫn đuổi theo Trang Sinh Hiểu Mộng, dù sao Trang Sinh Hiểu Mộng mới là ưu tiên hàng đầu của nó.

Tổ chương trình bên này trầm mặc, không ai ngờ rằng Trang Sinh Hiểu Mộng sẽ bay lên trời đánh tan sấm chớp còn nhẹ nhàng cứu một người sắp c.h.ế.t nữa. Mỗi một hành động của cô đều vượt quá dự liệu, thoát khỏi phạm trù giải thích của khoa học khiến tổ chương trình hoàn toàn không thể phối hợp dẫn dắt dư luận.

Bọn họ còn như thế, thì không biết đám khán giả sẽ bình luận gì về chương trình của họ nữa. Phi lý đến mức chính bọn họ không biết phải giải thích như thế nào.

"Đạo diễn, ngươi mau nói thật đi, có phải kém nhận tiền của công chúa nhỏ rồi nên mới gạt chúng tôi ăn mảnh một mình phải không?"

"Tổ hậu kỳ, các người nói xem có phải đã thông đồng với đạo diễn lừa chúng tôi không?"

"Nói mau đi, các người dàn dựng phát sóng trực tiếp à?"

"Không có, như mọi người thấy đấy, hình ảnh đều được quay thật." Đạo diễn c.h.ế.t lặng lau mồ hôi lạnh trên trán, cảm giác tâm tình bất ổn ghê gớm: "Điều này không quan trọng, việc cấp bách hơn chính là không thể tiết lộ thân phận quý ngài thần bí kia, ta vừa nhận được thông báo của cấp trên, chúng ta phải đảm bảo an toàn cho hắn ta."

"Không phải cướp sao?"

Đạo diễn: "Đừng tìm hiểu thân phận của hắn, chúng ta chỉ cần đảm bảo an toàn cho hắn là được."

Có người hết sức tò mò: "Rốt cuộc tiểu công chúa làm sao để cứu sống hẳn vậy?"

Quay tới quay lui thì mọi việc vẫn không thể thoát khỏi năng lực đặc biệt không khoa học của Trang Sinh Hiểu Mộng.

Đạo diễn: "Điều này không quan trọng, hắn ta sống là được."

"Nhưng đạo diễn, chúng ta vẫn chưa giải quyết vấn đề dư luận nghi ngờ dùng thế thân."

Trợ lý nhỏ giọng nhắc nhở: "Còn hoàng thất yêu cầu công chúa nhỏ ngừng phát sóng trực tiếp lập tức trở về hành tinh Đế Đô."

Không có vấn đề nào mà tổ chương trình có thể giải quyết được.

Đạo diễn: "... Những thứ này đều không quan trọng."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play