Lúc này dân chúng Tinh tế xem qua màn hình cũng lo lắng không thôi.

Thú biến dị do Trang Sinh Hiểu Mộng nuôi muốn làm gì vậy?

"Đương nhiên ta còn sống!" Trang Sinh Hiểu Mộng lớn tiếng hét: "Ngươi đừng tới đây, ta tự mình ra được."

"Không được...” Lôi điện cường tráng không ngừng bổ xuống, con ngươi đỏ tươi của xà yêu sắp chảy cả m.á.u ra: "Ta... vốn không đi được."

Linh khí vẩn đục thoát ra từ khe nứt sẽ làm tất cả thú biến dị trên tinh cầu này mất đi ý thức, mà nó cũng không ngoại lệ. Có thể cố gắng đến bây giờ, đã là cực hạn.

Chẳng bằng thừa dịp còn ý thức làm chút chuyện trong khả năng.

"Ngu xuẩn!" Trang Sinh Hiểu Mộng mắng nhẹ một câu, nhanh chóng vận chuyển linh khí quanh thân, cố gắng phá vỡ cái kén lớn do sấm sét độ kiếp tạo thành. Nhưng mây mù nhìn thì nhẹ nhàng lại vô cùng cứng cỏi, dù bị tác động cỡ nào vẫn bất động.

"Ầm ầm." Đột nhiên một tiếng sấm lớn nổ vang.

Đạo thiên lôi thứ chín chín tám mươi mốt, rơi xuống người xà yêu.

Lúc này, nó đã leo lên cái kén lớn, mượn thế thiên lôi hung hăng cắn xé. Mây mù quấn quanh cũng bị thủng một lỗ.

Trang Sinh Hiểu Mộng nhân cơ hội đánh tan cái kén lớn, ngẩng đầu nhìn thấy một cái đầu rắn m.á.u chảy đầm đìa.

"Ta đã nói...” Một bụng tức giận không có chỗ trút, Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn thấy toàn cảnh xà yêu thê thảm thì không nói nên lời.

"Cái gì cô cũng muốn một mình gánh vác." Xà yêu cố gắng nói: "Có phải cô đã quên hứa hẹn lúc trước hay không?"

Mây mù tan hết, mọi người mới thấy rõ cảnh tượng bên trong kén lớn.

Đạo diễn mừng rỡ như điên: "Thật tốt quá, ta biết cô Trang Sinh sẽ không sao mà!"

Dân chúng Tinh tế ngạc nhiên rớt cằm, tự hỏi có đúng là Trang Sinh Hiểu Mộng không?

"Người bình thường có thể sống sót trong điều kiện như vậy sao?"

"Chưa nói đến sấm sét dữ dội bốn phía, ở đó là độ cao mấy ngàn mét…”

Kênh truyền hình trực tiếp do chính phủ vận hành, không thể có chuyện giúp cô dàn dựng được.

Kén mây bị xé rách, mây mù lôi điện xung quanh cũng dần dần tiêu tán. Cứu viện chính phủ vội vàng chạy tới, đạo diễn liên lạc ra ngoài báo bình an.

Phi thuyền dừng ở khoảng cách không xa không gần.

"Cô Trang Sinh! Cô mau tới đây!" Trợ lý đứng trên boong tàu vẫy tay gọi Trang Sinh Hiểu Mộng.

"Các ngươi đi đi.” Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ lắc đầu.

Mọi người không hiểu: "Nơi này rất nguy hiểm."

Cho dù cô rất lợi hại, cũng không nên tiếp tục ở nơi nguy hiểm này.

"Ta còn có việc chưa làm."

Trợ lý kích động nói: "Có chuyên gia chữa bệnh thú biến dị, lão đại còn cứu được!"

Nghe vậy, xà yêu chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi cực lớn nhìn đám người nho nhỏ kia: "Các ngươi đi đi, ta không cần các ngươi cứu."

Dứt lời, nó đột nhiên nôn ra một ngụm máu, một viên bích đan trong suốt trộn lẫn trong máu, vừa tiếp xúc với không khí liền vỡ tan thành vô hình, ánh mắt xà yêu cũng ảm đạm theo.

Đó là yêu đan xà yêu, Trang Sinh Hiểu Mộng giật mình sửng sốt. Đầu óc nhất thời trống rỗng, nó gian nan thở hổn hển một hơi: "Đã nói dẫn chúng ta ăn ngon uống cay, dạy ta hóa hình, Trang Sinh Hiểu Mộng cô chỉ giỏi lừa gat ta...”

Trang Sinh Hiểu Mộng hoảng loạn tìm kiếm túi càn khôn, muốn lấy ra gì đó để cứu cứu mạng xà yêu.

"Còn chưa đặt cho ta một cái tên đàng hoàng." Xà yêu bất mãn nói: "Đừng tưởng rằng ta không biết cô qua loa với ta."

"Ngươi đừng chết!"

Tình trạng xà yêu vượt qua phạm vi khống chế của cô, cô chưa bao giờ bất lực như vậy, rốt cuộc phải làm thế nào mới có thể cứu sống nó?

Trang Sinh Hiểu Mộng vô cùng dễ tính nói: "Ta sẽ mua toàn bộ từ điển Tinh tế về đặt tên cho ngươi...”

"... Kỳ thật ta rất cảm tạ cô, có thể cho ta trải nghiệm thế giới ngoài đôi mắt của dã thú. Trong sách nhân loại từng nói, không đặt tên cho động vật tức là không muốn thiết lập quan hệ thân mật với nó.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play