Trang Sinh Hiểu Mộng cười lạnh, không vừa mắt đám người này, đều là trở ngại cản cô phi thăng.
"Răng rắc." Rào chắn hoàn toàn vỡ nát.
Trang Sinh Hiểu Mộng xách Trang Sinh Tư Ngọc lên: "Cho ngươi một cơ hội sống sót cuối cùng, gọi Trang Sinh Hiên Kỳ ra."
Trang Sinh Tư Ngọc hoảng sợ vạn phần, nhưng vẫn vô thức ôm vài phần may mắn giải thích: "Mày tìm hoàng thúc làm gì... A a!!"
Không có bình phong ngăn cản, sưu hồn dễ như trở bàn tay.
Tuy rằng vẫn không cách nào tìm được vị trí kẻ chủ mưu.
Nhưng đã chứng thực suy đoán của cô: "Trang Sinh Hiên Kỳ, quả nhiên là hắn ta."
Trang Sinh Hiểu Mộng ném Trang Sinh Tư Ngọc đã vặn vẹo xuống đất, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô, hiếm khi lộ ra vẻ âm u và lệ khí cực kỳ không phù hợp với khí chất ngày thường.
Làm thế nào cũng không dẫn dụ ra được, chắc là không dám ra
"Trang Sinh Hiểu Mộng, mày thật sự không sợ hoàng hậu... A a!!" Trang Sinh Tư Ngọc chưa từ bỏ ý định lại mở miệng uy hiếp, lời còn chưa nói xong, toàn thân đã vô cùng đau đớn.
"Hiểu Mộng? Hiểu Mộng em bình tĩnh một chút…" Trang Sinh Hiểu Lê giãy khỏi trói buộc, vội vàng ôm lấy cô: "Anh là anh ruột của em, anh là Trang Sinh Hiểu Lê! Em nghe lời anh trước được không?"
Bùi Hàm Yên cũng ý thức được không ổn, bị ánh mắt như người xa lạ của Trang Sinh Hiểu Mộng dọa đến mức cả người run lên, “Hiểu Mộng con làm sao vậy? Ta là dì Bùi của con."
"Ta không có người thân." Trang Sinh Hiểu Mộng cười nói: "Người thân chỉ làm ảnh hưởng đến tốc độ phi thăng của ta."
Cô giữ vững đạo tâm hai mươi năm, sẽ không vì giữa chừng xuất hiện mấy kẻ chung huyết thống thân thích mà d.a.o động.
"Hắn không dám ra, vậy giữ lại các ngươi còn có ích lợi gì?"
Cần gì phải giữ Trang Sinh Tư Ngọc, Trang Sinh Tư Vũ, Trang Sinh Hiên Kỳ... Thậm chí toàn bộ hoàng thất Trang Sinh, đều là trở ngại cô tu thành đại đạo, cô phải diệt trừ.
Cặp mắt trong suốt không hề có chút tạp chất của Trang Sinh Hiểu Mộng lạnh tới đáng sợ, trống rỗng như không thể chứa nổi bất cứ thứ gì.
Giờ phút này cô chỉ có một mong muốn duy nhất, đó là thành đạo phi thăng.
Tất cả sự vật cản trở cô đều phải bị xóa sạch.
Trong đau đớn, Trang Sinh Tư Ngọc vẫn còn duy trì được vài phần lý trí. Hắn nhìn người hầu bốn phía bị dọa cho tới không dám phản ứng gì, còn cả Trang Sinh Tư Vũ đang đau tới sắp mất hết ý thức, trong lòng vô cùng tuyệt vọng.
Hắn hoàn toàn không ngờ phản ứng của Trang Sinh Hiểu Mộng lại lớn tới như vậy. Thậm chí hắn còn không xác định được câu nói nào đã chạm tới điểm bùng nổ của cô. Là vì dùng tên tuổi của hoàng hậu uy h.i.ế.p cô sao?
Vốn tưởng rằng chỉ dò xét điểm yếu của cô, kết quả lại chạm luôn vào vảy ngược.
Bởi vậy mà cô ta đã nổi ý g.i.ế.c người rồi. Đồng thời, Trang Sinh Tư Ngọc đã hiểu được, Trang Sinh Hiểu Mộng có năng lực g.i.ế.c bọn họ, cũng hoàn toàn dám ra tay.
Hắn muốn sống sót, tuyệt đối không thể c.h.ế.t ở nơi này!
"Hiểu Mộng, xin lỗi. Vừa rồi ta đã hơi quá đáng. Thật ra ta vẫn luôn rất coi trọng ngươi, hy vọng chúng ta có thể hợp tác hòa thuận. Chỉ là người trong gia tộc không hiểu rõ ngươi. Mới đầu khi ngươi livestream cầu sinh, bọn họ còn muốn cấm sóng ngươi. Là ta đã khuyên can bọn họ...”
Trang Sinh Hiểu Mộng nghiêng đầu: "Hiện tại ngươi nói với ta những chuyện này có ích gì?"
"Còn hành vi cấm sóng ngầm trên mạng hiện nay cũng là tập thể gia tộc bày mưu tính kế! Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi giải trừ hạn chế này ngay thôi!!"
Trang Sinh Hiểu Mộng cũng chẳng để ý tới việc này chút nào. Cô tránh khỏi Trang Sinh Hiểu Lê dễ dàng, ngoắc ngoắc tay ghép những mảnh kiếm vỡ trên mặt đất lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT