"Dựa vào cái gì chứ?!" Giờ phút này Trang Sinh Thi Thi không cam lòng đến cực điểm. Dựa vào cái gì mà Trang Sinh Hiểu Mộng lại dễ dàng được người khác tán thành và ca ngợi như vậy?
Còn cô thì sao? Để thể hiện tốt nhất, cô đã nghiêm túc, cố gắng khống chế thân thể và trạng thái như vậy, trên người không chỗ nào không tinh xảo, xuất hiện trên sân khấu vô cùng lóng lánh.
Cư dân mạng lại chỉ thấy Trang Sinh Hiểu Mộng. Cái thứ công chúa giả cả đội ngũ trợ lý cũng không có, trên người chẳng có một món trang sức châu báu kia!
Dựa vào cái gì chứ!? Tại sao sự cố gắng và ưu tú của cô lại không được nhận thấy. Rõ ràng cô mới là công chúa thật, tại sao lại bị thứ hàng giả kia áp chế khắp nơi?
Khi Trang Sinh Thi Thi đang phẫn nộ và không cam lòng, đoàn đội ở bên cạnh lại lấy lý do hết thời gian phục vụ, rời đi toàn bộ.
Hậu trường rộng lớn này trong nháy mắt không ngờ chỉ còn mỗi một mình Trang Sinh Thi Thi.
"Cô Trang Sinh, vừa rồi cô không sao chứ?"
"Cô Trang Sinh, xin lỗi. Chuyện này thật sự chúng tôi không cố ý. Ngài rộng lượng bỏ qua...”
Chỉ thấy đạo diễn và nhân viên sân khấu vây quanh Trang Sinh Hiểu Mộng đi tới. Sự náo nhiệt ở đó so với cô ở bên này giống như hai thế giới.
Ban đầu nhân viên sân khấu vâng dạ ạ thưa với cô, giờ lại hết sức lấy lòng Trang Sinh Hiểu Mộng, vẻ mặt nịnh nọt. Một đám người đi ngang qua cô, chẳng thèm nhìn kỹ cô chút nào.
Cô là công chúa nhỏ của hoàng thất Cửu Hạ. Nhưng không có bất cứ kẻ nào coi trọng... Không, cô còn có phụ hoàng, còn một đám anh trai, chú bác, còn có bạn bè của mẫu hậu. Bọn họ cũng rất ủng hộ cô, đều là chỗ dựa của cô.
"Thi Thi cố gắng lên. Em là giỏi nhất." Lời cổ vũ dịu dàng của đại ca như còn vang vọng bên tai. Trang Sinh Thi Thi lấy lại lòng tin. Sao cô lại không thắng nổi Trang Sinh Hiểu Mộng chứ?
Huống hồ Trang Sinh Hiểu Mộng chỉ dựa vào chút thủ đoạn không chính thức giành lấy sự chú ý của người khác, đắc ý nhất thời mà thôi.
Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Tiếng đàn có gì đặc biệt à? Các người muốn học hiệu ứng đặc biệt? Thứ ta dùng là thuật pháp."
"Ngài biết tu tiên thuật thật sao?" Một nhân viên sân công tác lộ ánh mắt cuồng nhiệt.
Trang Sinh Hiểu Mộng cười: "Thật đấy. Lát nữa lại biểu diễn cho mọi người xem một lần nhé?”
“Được được được!"
Trang Sinh Thi Thi tức quá phát phì cười.
Tiên thuật chó má gì chứ! Thuật pháp chó má! Xem bản công chúa vạch trần cô như thế nào!
Rốt cục là xảy ra sự cố truyền hình. Vẫn may mà diện tích đài truyền hình đủ lớn, có thể đổi sang một sân khấu khác để tiếp tục.
Vì để giảm bớt không khí lo lắng và hoảng loạn vừa rồi, trò chơi vòng đầu sẽ là trò chơi tập thể, chơi đùa vui vẻ, hi hi ha ha cùng nhau.
Trừ hai vị công chúa mới, những khách mời khác đều là người lăn lộn trong vòng giải trí nhiều năm, rất biết tạo không khí tích cực, kéo theo tâm tình của khán giả.
Trang Sinh Hiểu Mộng không am hiểu giao tiếp với người khác, chỉ đứng một bên, trầm mặc một mình.
Cân nhắc tới tiện cho hoạt động, Trang Sinh Thi Thi được tổ chương trình đề nghị thay đổi trang phục hoa lệ quá mức kia ra. Đứng giữa một đám ngôi sao lớn xinh xắn đẹp đẽ, từ từ cô lại thấy hơi hối hận.
Nhưng chứng kiến Trang Sinh Hiểu Mộng đứng cô độc một góc, Trang Sinh Thi Thi thấy có thêm sức mạnh.
Cho dù thế nào, cô cũng mạnh hơn Trang Sinh Hiểu Mộng. Những ngôi sao này vui chơi giao lưu đều dẫn theo cô. Mà giao tiếp là một thế mạnh của cô.
Phân đoạn này đối với Trang Sinh Hiểu Mộng lại hơi nhàm chán. Nhìn ống kính chiếu thẳng vào mình, bỗng cô thấy hơi nhớ lão tam trong nhà. Tiểu Cầu cũng không nhàm chán tới vậy.
Nhưng nơi này cũng không nhàm chán quá. Trang Sinh Hiểu Mộng xoa xoa mấy luồng linh khí trong tay, có thể cảm nhận được luồng hơi thở yếu ớt ở phụ cận đang rục rịch.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT