Khó trách cảnh sát tìm không ra dấu vết bị "khống chế tinh thần" trên người Lâm Minh Phong, hoá ra sử dụng biện pháp không bình thường.
Người đứng sau màn này, xem ra không đơn giản như bề ngoài.
Trang Sinh Hiểu Mộng cười lạnh: "Thật sự là càng ngày càng thú vị."
Cảnh sát nghe được tiếng động liền chạy tới xem xét, thấy cảnh này liền hoảng sợ: "Chuyện gì vừa xảy ra?"
Trang Sinh Hiểu Mộng liếc nhìn Lâm Minh Phong trên mặt đất, nói: "Hắn kích thích kích thích, xem ra sẽ trở nên ngu ngốc."
Cảnh sát: "Hả?"
Lâm Minh Phong được đưa đi cấp cứu, kiểm tra thân thể không có bệnh hoạn hay vết thương gì, chỉ là giống như Trang Sinh Hiểu Mộng nói, sau khi tỉnh lại tâm trí hoàn toàn không rõ, ngay cả ăn cơm rửa mặt cơ bản nhất cũng không làm được. Đương nhiên những thứ này đều là chuyện sau này.
Từ Lâm Minh Phong lấy được tên Trang Sinh Thi Thi, nhưng không có bất kỳ chứng cớ nào có thể chứng minh, người làm chứng duy nhất cũng đã phế đi.
Trước mắt kẻ thù trong ở tối, cô ở ngoài sáng.
"Tích tích - - " Tin tức tới rồi.
Tiểu viên cầu vòng quanh trước mặt Trang Sinh Hiểu Mộng nhắc nhở, gây nên sự chú ý của Trang Sinh Hiểu Mộng đang trầm tư.
Trang Sinh Hiểu Mộng hai tay nâng lấy tiểu cầu xoa xoa, cảm giác thấy nó tròn trơn trơn trượt, tâm tình của cô thư giãn hơn rất nhiều.
"Chức năng giọng nói mới trang bị cho ngươi thế nào?" Trang Sinh Hiểu Mộng hỏi nó.
Quả cầu nhỏ lật đật bay lên bay xuống tỏ vẻ đồng ý.
"Đó là một công việc tinh tế." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Đợi ta xong việc sẽ về."
Nghe nói như thế, lão đại thò đầu ra: "Tê tê?" - "Ngươi muốn đi đâu?"
"Lên chương trình." Trang Sinh Hiểu Mộng sờ sờ một cái: "Bỏ ra số tiền lớn mời cũng không có ai đồng ý tới chăm sóc các ngươi, các ngươi ở nhà tự chăm sóc tốt bản thân nha. Còn có lão Nhị, nó còn ở trong trứng, các ngươi không nên khi dễ nó."
Trợ lý vội vàng chạy tới: "Cô Trang Sinh, trên mạng đang tổ chức hoạt động phản đối cô, bên phía « Giám Bảo Tinh Tế » nhận được rất nhiều khiếu nại...”
"Không chỉ là khiếu nại, còn có thương gia rút vốn, rất trùng hợp chính là đối tác lớn nhất của trên danh nghĩa là hoàng thất."
"Bởi vì hoạt động phản đối rầm rộ này, còn có nhiều nhà sưu tầm công khai bày tỏ, không muốn bảo vật của mình xuất hiện cùng sân khấu với nghệ sĩ đã làm việc xấu như Trang Sinh Hiểu Mộng."
Trang Sinh Hiểu Mộng: "Ồ không cần quan tâm."
"Không muốn để cho cô an tâm làm việc kiếm tiền đúng không?"
Trợ lý tỏ vẻ rất lo lắng, tình huống hiện tại của đại thần thật sự không được tốt lắm, đạo đức bị bôi xấu. Nếu hoạt động phản đối lần này thành công, Trang Sinh Hiểu Mộng không thể đúng hẹn lên sân khấu. Khởi đầu không suôn sẽ, chắc chắn sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu nghiêm trọng đến sự nghiệp của cô.
Bây giờ phải giải thích với công chúng như thế nào đây? Cũng không thể để tiếp tục như vậy. Thái độ của Đại thần tỏ vẻ không quan tâm khiến trợ lý buồn muốn chết.
"Bên tổ tiết mục nói như thế nào?" Trang Sinh Hiểu Mộng hỏi.
"Đây là trả lời của bọn họ." Trợ lý đưa tới một phong thư giấy.
Trong thời đại tinh tế hiện giờ, tất cả tin tức gần như dựa vào internet truyền đạt qua các khu vực, bức thư giấy này rất đặc biệt.
Trang Sinh Hiểu Mộng mở thư ra, trên thư còn có mùi mực, một nội dung được trình bày bằng hai ngôn ngữ, trong đó bất ngờ có một ngôn ngữ là chữ phồn thể.
Nội dung cũng làm cho Trang Sinh Hiểu Mộng thấy mới lạ, chữ viết bằng bút lông rất đẹp. Đại khái là tổ tiết mục sẽ không vì cư dân mạng phản đối mà ngừng hợp tác, hy vọng cô có thể đến chỗ hẹn đúng giờ.
Bất quá, Trang Sinh Hiểu Mộng thông qua cách dùng từ của bức thư này, cảm giác được người viết thư không xem trọng cô cho lắm. Hoặc là trình độ tiếng Hoa Hạ của người Tinh Tế có hạn, dùng từ không đúng ý. Hay là do xưa nay có khác biệt?
DTV
Nhưng dù sao đi nữa, tiết mục này Trang Sinh Hiểu Mộng nhất định sẽ tham gia.