Nhìn thấy thư ký đưa tới số liệu chênh lệch một trời một vực, Trang Sinh Hiên Dật cảm thấy không thể tin được, ngẩn ngơ cả buổi vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Mới khai trương cửa hàng, còn chưa kịp tuyên truyền, chỉ dựa vào cái tên "Trang Sinh Hiểu Mộng" đã hấp dẫn vô số người hâm mộ giành mua.
Điều khiến Trang Sinh Hiên Dật đau lòng nhất chính là, thậm chí trong toàn bộ quá trình Trang Sinh Hiểu Mộng cũng không lộ diện, không nói một câu, chỉ cần như vậy đã lập ra được một cửa hàng internet tinh tế mới.
Sự thật chứng minh, cho dù loại bỏ tài khoản chứng thực của Trang Sinh Hiểu Mộng, trục xuất cô khỏi hoàng thất, lấy lại thân phận công chúa nhỏ của hoàng gia.
Cho dù cô đang ở trung tâm vòng xoáy của dư luận, bị nhiều chê trách, thì sức ảnh hưởng của cô vẫn lớn như vậy.
Trang Sinh Hiên Dật không thể tiếp nhận nổi sự thật này, ông ta vô ý thức tiến hành so sánh sự khác biệt giữa sức ảnh hưởng của công chúa nhỏ lúc còn ở hoàng thất và sức ảnh hưởng của Trang Sinh Hiểu Mộng ở hiện tại, kết quả cũng là cực kỳ rõ ràng.
Cho dù là sức ảnh hưởng, hay là giá trị thương mại: "công chúa nhỏ" do hoàng thất tỉ mỉ chế tạo đều kém xa khi so với Trang Sinh Hiểu Mộng.
Trang Sinh Hiên Dật nhìn chằm chằm vào bản báo cáo: "Nhất định là người chống lưng của cô ta giờ trò quỷ, cô ta làm gì có bản lĩnh lớn như vậy...”
Lúc này Ngũ hoàng tử Trang Sinh Tư Vũ vội vàng chạy tới, hắn không chú ý vẻ mặt của Trang Sinh Hiên Dật: "Trang Sinh Hiểu Mộng thật sự là đáng ghét, kêu gọi người hâm mộ ăn h.i.ế.p Thi Thi...
"Trang Sinh Hiểu Mộng, lại là Trang Sinh Hiểu Mộng!" Trang Sinh Hiên Dật bực bội cắt ngang: "Cô ta lại làm gì để ăn h.i.ế.p Thi Thi?"
Trang Sinh Tư Vũ tức giận bất bình nói: "Tối hôm qua, đám người hâm mộ ngu ngốc của cô ta chạy đến địa bàn của Thi Thi khóc lóc om sòm gây sự, đuổi cũng không đi, Thi Thi ngại quấy rầy chúng ta, tự mình nhẫn nhịn đến tận sáng sớm hôm nay, em ấy khóc đỏ cả mắt, giấu không được mới nói cho chúng ta biết...”
"Còn dám ăn h.i.ế.p con gái ruột của ta, thật là buồn cười!!" Trang Sinh Hiên Dật nghe xong càng thêm nổi giận, lập tức chạy tới tẩm cung của Trang Sinh Thi Thi.
Đến nơi, đã có vài vị hoàng tử, công chúa đang an ủi.
"Thi Thi đừng khóc, không sao cả, họ chỉ là một đám dân chúng không biết điều thôi, đừng để ý bọn họ."
"Trang Sinh Hiểu Mộng cũng thật là quá đáng, nuôi dưỡng cô ta nhiều năm như vậy, sao lại có thể đối xử như thế với Thi Thi."
"Cô ta thật đáng giận, có thể phong sát cô ta được không?"
"Trang Sinh Hiểu Mộng, con sói mắt trắng này, vậy mà trước kia ta còn cảm thấy cô ta đáng yêu, đối xử tốt với cô ta như vậy."
"Nhất định phải dạy dỗ cô ta, để xem cô ta còn có thể nhảy nhót bao lâu nữa."
Vừa an ủi Trang Sinh Thi Thi được mấy câu, mọi người cảm thấy căm phẫn trong lòng, ngươi một lời ta một câu, bày tỏ sự bất mãn và tức giận đối với Trang Sinh Hiểu Mộng.
"Đủ rồi." Trang Sinh Hiểu Lê nghe thấy rất là phiền não: "Chỉ biết mắng chửi người khác thì có tác dụng sao? Các ngươi tới gặp Thi Thi để làm gì vậy?"
Trang Sinh Tư Vũ vừa nghe được những lời này của Trang Sinh Hiểu Lê, nhịn không nhịn được bực tức nói: "Nói giống như người quan tâm Thi Thi nhiều lắm vậy, ngươi suốt ngày hỏi han quan tâm cái đồ giả mạo kia, còn đối với em gái ruột của mình thì đâu có quan tâm...
"Tư Vũ." Trang Sinh Tư Ngọc lên tiếng cảnh cáo.
Lần này, ở đây có mặt phụ hoàng và nhiều anh chị em như vậy, Trang Sinh Tư Vũ không cam lòng nhường nhịn: "Thi Thi đã trở về lâu như vậy rồi, cũng không thấy hắn để ý bao nhiêu, ngược lại hàng ngày đi chú ý tin tức của cái đồ giả kia, còn bênh vực cho cô ta nữa...”
Trang Sinh Hiểu Lê nhướng mí mắt, ánh mắt không vui: "Sao em lại có thái độ như vậy?"