An Lộ Khiết
Thẫn thờ nhìn tôn Tử Khiêm tôn Tử Khiêm lắc đầu không biết mạc dịch đã đưa người phụ nữ này từ đâu về nhưng thật sự là quá trong sáng và ngây ngô thơ ngây như một chú nai vàng ngơ ngác không thể ngờ rằng giữa đêm khuya khoắt mặc dịch bắt ép tuôn Tử Kim một bác sĩ hàng đầu như anh đến mạc gia chỉ để là một chuyện đơn giản là khám cho an lộ chiếc và tiêm cho cô tôn tử Khiêm cảm thấy khó hiểu
Với một bác sĩ có bằng cấp cao như tôn Tử Kim đáng nhẽ ra anh phải túc trực ở bệnh viện để làm những việc cao cả và lớn lao hơn không ngờ lại được rằng một ngày anh phải ngồi ở trên trong căn biệt thự của mạc gia để chữa trị cho một người con gái và vết thương ấy chỉ là ngoài da mà thôi xây xước ngoài da thêm đuôi chỗ bầm tím kèm thêm triệu chứng sốt nhẹ không mấy ảnh hưởng đến sức khỏe tôn Tử Kim cảm thấy khó hiểu không biết trong đầu người bạn thân của anh đang nghĩ gì và lại lôi anh tới đây gấp gáp như vậy
Dù sao đối với những vết thương nhỏ như thế này thì cũng chỉ cần khử trùng rồi chườm đá kèm thêm việc uống thêm thuốc hạ sốt nữa là được những việc nhỏ nhặt như thế này thì một người hầu nhỏ bé một người bình thường hết sức bình thường còn làm được gọi tôn Tử Kim đến đây chắc khác gì đang làm lãng phí một nhân tài của đất nước cả tôn Tử Khiêm không một chút an tâm như vậy cắn răng chịu đựng.
Tôn Tử Khiêm nhìn vào gương mặt của An lộ hiếp chỉ vì một người phụ nữ này mà anh phải rời khỏi chăng ánh niệm em mà đến đây sao cô ấy còn không là gì của bác sĩ tôn anh nếu là người khác chắc chắn sẽ tôn tử Khiêm sẽ không bao giờ đến dù có trả tiền lương của cả năm anh cũng không đến nhưng đây là mạc dịch tôn Tử khi muốn từ chối cũng không được tương tự Khiêm lại mở lời hỏi An lượng kiếp.
"À tôi không hỏi về mũi tiêm tôi hỏi về cảm xúc của cô mặc dịch làm vậy mà cô không cảm thấy bị tổn thương sao"
Em lựa khiếp để đơn thuần rồi còn phản ứng chậm cô phải mất mấy giây mới có thể hiểu được câu nói của tôn Tử Khiêm nhìn thấy ánh mắt ngây Ngô của em lưỡng chiếc vương tử kim không ngại hỏi thẳng dù sao An lượng khí cũng là vợ của mạc dịch được 2 năm rồi nên chắc cũng phải quen với những hành động biến thái của cuộc của mạc dịch
“Tôi muốn hỏi là những hành động biến thái của chồng cô có khiến cô bị đau không cô cứ nói thật không cần phải sợ ai biết tôi cũng đâu không nói với bạn dịch đâu”
Có trời mới biết rằng tôn Tử Khiêm có nói lại với mạng dịch hay không từ trước đến nay An lộ khí chưa từng muốn tin tưởng ai cả vì cô sợ rằng bản thân sẽ bị lừa dối mà dịch An lượng khí cô tinh mạc dịch Tuy rằng anh chưa từng kể hay nói bất cứ thứ gì về anh cho cô nghe nhưng cô vẫn rất tin tưởng ở anh Có lẽ bạn dịch đã đem đến cho cô một cảm giác mà không ai có thể trao cho cô được cảm giác hạnh phúc đến lúc vỡ òa cảm xúc cảm giác hạnh phúc đến cả người cha người mẹ quá cố của cô cũng chưa từng trao cho cô và em lựa kiếp cũng chưa tàn cảm nhận được bao giờ.
Tôi không
Mặc dù tôn Tử Khiêm để hỏi thẳng như vậy thậm chí còn bao che cho an lượng khí nhưng cô vẫn kiên định rằng bản thân không bị làm sao hết tôn Tử Kim cứ nghĩ rằng cô là đang e ngại và cảm thấy xấu hổ anh vẫn muốn hỏi thêm nhưng lại thôi kỳ thật dù là bạn thân với nhau nhưng tôn Tử Thiên vẫn biết giới hạn những chuyện cá nhân không thể nào quá sâu được anh cũng phải biết dừng lại bản thân phải biết trừ được sống cho bản thân dù là trò chuyện bình thường hay làm việc cũng phải có điểm dừng bởi đối tượng ở đây là mạc dịch một người nổi tiếng kiệm lời và dứt khoát ngoài ra còn máu lạnh.
Nghỉ một lúc tôn tử Khiêm cũng đành thở dài rồi anh liền lấy thuốc chuẩn bị cho an lượng khí uống tương tự khi nghĩ ngợi một hồi nhưng rồi lại thôi Anh nhanh chóng chuẩn bị thuốc cho an lượng khí rồi rời đi trước khi đi tôn Tử Kim trước khi tôn Tử Khiêm đi em được khiết vẫn cố gắng nói.
Tôi không sao thật sự không sao cũng nhờ mạc dịch mà tôi có thể nhìn thấy lại được sắc màu tôi vẫn ổn lắm cảm ơn lòng tốt của anh.
Em đổ kiếp cố gắng phủ nhận mọi chuyện vừa xảy ra theo một thói quen thường ngày thường ngày mẹ dịch vẫn như vậy vẫn bá đạo và tự quyết như thế có những khi cô bị anh dùng nén vào bước đường cùng nhưng cô lại không đau khổ có lẽ từ lâu em được khiết đã chuẩn bị tâm lý cho mọi chuyện nhưng sự việc ban ngày xảy ra em lượng khí CO thật sự hoảng sợ và lo lắng.
Cô đã từng suy nghĩ rất nhiều cô đã biết rằng một ngày chuyện này sẽ xảy ra nhưng không nghĩ rằng chuyện này đến sớm vậy anh rất ghét cô anh nổi giận với cô ai cũng đều hay biết điều này là thứ khiến cô sợ hãi.
Từ trước đến nay An lượng khía cô luôn sợ suy nghĩ của những người khác cô luôn để ý cách người khác nói gì về cô và nghĩ Cô như thế nào mẹ dịch có thể bắt nạt cô ức hiếp cô khiến cô đau khổ như thế nào được cũng được nhưng phải ở nơi chỉ có hai người cô rất sợ bị người khác biết được và tìm pha mọi sự đồng cảm trân trọng và có cả xót xa chúng là những cảm xúc đang xen vào nhau và những ánh mắt giận dữ của người đời ồ ạt ập đến khiến An lượng khí cô không thể chịu đựng được đó là thứ năng lượng khí sợ nhất điều đó cần đáng sợ hơn cả việc bị mạt dịch ức hiếp.
Mẹ dịch có thể ức hiếp cô bắt nạt cô đánh đập cô mắng chửi cô nhưng làm ơn đừng ở chốn đông người An lộ phía cô không muốn bị ai biết được thấy được nếu bị người khác thấy được cô sẽ trở nên hoảng sợ cô sẽ nhớ lại những ký ức không hay những ký ức mà cô không muốn nhớ lại.
Tôn Tử Khiêm thấy vẻ có chết cũng cứng đầu không nói của em được viết nên không nói thêm nữa mà chỉ đành một nở một nụ cười dịu dàng rồi rời đi tốt xấu gì An lượng khí cũng là bệnh nhân của anh lương tâm của một bác sĩ không cho phép tương tự khi mặc kệ cho em lượng khía.
Hai năm nay lúc nào anh cũng phải nghiên cứu về tình trạng mất an nửa khiết bỗng một ngày đùng một cái mặc định đối xử với lượng khí một cách tàn nhẫn và an lượng khí đột nhiên nhìn thấy trở lại tôn Tử Kiên thật sự cảm thấy khó hiểu.
Sau khi rời khỏi phòng tôn Tử khiêu không quên dặn dò những người giúp việc về tình trạng của cô và nhắc nhở họ những điều nên làm và cần chú ý rồi mới yên tâm đi đến chỗ mạt dịch trước khi ra về tu tự khiêu không kiềm chế nổi nên phải chạy đến khiển trách mạng dịch một cô gái tốt đẹp như em ngưỡng khí không hiểu sai là phải gặp một tên máu lạnh như mạc dịch.
Tôn Tử Khiêm đã làm bạn của mạc dịch được hơn 20 năm và sự hiểu biết của anh về mệt dịch là không tồi và điều tương tự Khiêm chắc chắn là nếu bây giờ anh không nói rõ ra thì chắc chắn anh vẫn thiết sẽ hoàn toàn bị mạt dịch bể đi đôi cánh và không thể bình thường như ngày chưa gặp mặt dịch.
Bên ngoài phòng ngủ một người đàn ông vừa lo sợ vừa hốt hoảng giải thích ông ta quỳ gối đập đầu xin lỗi mà dịch.
Dịch thiếu tôi xin lỗi tôi không cố ý làm như vậy chẳng qua tôi thấy thiếu phu nhân ở trong nhà quá lâu nhìn gương mặt tiều tụy ấy của phu nhân tôi không nỡ để phu nhân ở yên trong nhà cho nên nỗi hứng tôi đã đưa thiếu phu nhân ra ngoài hít thở không khí nhưng không ngờ chuyện đó lại xảy ra quá được một tôi không ngờ được ạ.