Hứa Tuệ Anh cầm lấy cái váy, sờ sờ nguyên liệu: “Vải con mua lúc nào vậy?”
“Không phải mua ạ.”
Tùng Kỳ lắc đầu, “Mẹ, mẹ quên rồi à. Đây là bạn học đã tặng cho con rất lâu. Nhà bọn họ đi làm ở xưởng may, trước khi phá sản không phát tiền lương nên đành lấy vải dệt trong xưởng. Tấm vải màu xanh ngọc này và màu đỏ đều là cậu ấy tặng con đấy.”
Đối phương biết cô thích làm quần áo, nghĩ nguyên liệu ở nhà có rất nhiều, cũng không dễ bán được nên tặng hai tấm vải cho cô.
Để đáp lễ Tùng Kỳ tặng cho cậu ấy một đôi giày da nhỏ. Tuy nhiên sau đó đối phương lấy chồng ở thành phố Đức thì bọn họ dần ít liên lạc với nhau.
“Mẹ, mẹ mau mặc thử đi!” Tùng Kỳ rất muốn nhìn xem hiệu quả quần áo mặc trên người, cô nhảy nhót lung tung như con chồn ăn dưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play