Thập Niên 90: Gả Cho Ông Chủ Bán Than

Chương 5: Ghen tị


4 tháng

trướctiếp

 

Khúc Miêu Miêu cũng ý thức được mình phản ứng có hơi quá, trên mặt lộ ra vẻ xấu hỏ, cô ta định nói gì đó nhưng lại thôi bởi Khúc Miêu Miêu không biết nên giải thích như thế nào về tâm trạng hiện tại của mình cho Tùng Kỳ hiểu.

Trong mắt Tùng Kỳ quan hệ của hai người rất tốt, cái gì cũng nói cho nhau nghe chứ không hề giấu giếm nhau.

Nhưng ở trong mắt Khúc Miêu Miêu, cô ta và Tùng Kỳ đã sớm không còn là chị em tốt như trước kia nữa rồi.

Lúc hai mươi tuổi cô ta không chán ghét Tùng Kỳ như thế này, vốn dĩ cô ta nghĩ rằng nếu mình cố gắng phát triển bản thân, có bằng cấp thật cao thì tương lai của cô ta sẽ tốt hơn Tùng Kỳ nhiều.

Khi đến ba mươi tuổi, cô ta hâm mô cuộc sống của Tùng Kỳ nhưng vẫn coi giá trị của bản thân rất cao, thậm chí cô ta còn coi thường cái danh bà chủ của Tùng Kỳ.

Đến 40 tuổi, sự nghiệp của cậu ấy và chồng phát triển hơn, cuộc sống của Tùng Kỳ rất sung túc. Mà tình yêu của cô ta với chồng cũng bị cơm áo gạo tiền làm cho nguội lạnh, tiền tiết kiệm ít, con cái phản nghịch, ông chồng hiền lành chất phác khiến cô ta cảm thấy bực tức vô cùng.

Cô ta cũng không hiểu, bản thân mình ưu tú như thế tại sao lại thua kém Tùng Kỳ chỉ có bề ngoài mà không có nội hàm.

Mỗi lần thấy Tùng Kỳ, cô ta càng hoài nghi bản thân mình hơn, dần dần Khúc Miêu Miêu càng chán ghét Tùng Kỳ, cuộc sống hạnh phúc của Tùng Kỳ hiện tại giống như một đòn đánh chí mạng với sự nỗ lực hơn nửa đời của Khúc Miêu Miêu.

Hiện thực thật là nực cười.

Bản thân mình cực khổ làm việc vất vả hơn nửa đời người, lại không bằng một người gả cho một ông chồng tốt.

Khúc Miêu Miêu tức giận, hận không thể phá nát cuộc sống hạnh phúc của chị em mình.

Vốn dĩ cô ta tưởng rằng nửa đời sau của mình sẽ sống mãi trong sự ghen tị với người chị em tốt của mình, nhưng vụ tai nạn do chính cô ta gây ra lại không lấy đi mạng sống của Tùng Kỳ mà nó lại giúp Khúc Miêu Miêu quay trở về hai mươi năm trước.

Lúc này cô ta vẫn còn là một nữ sinh viên có tiền đồ rộng mở, còn Tùng Kỳ chỉ là một nữ công nhân trong một nhà máy nhỏ.

Chưa quen biết Lục Thành.

Chưa là Lục phu nhân sống trong nhung lụa, tình cảm vợ chồng tốt đến mức ai ai cũng ganh tị của hai mười năm sau.

Năm sau, nhà máy thuốc đó sẽ huy động vốn đầu tư ở bên ngoài

Ai cũng nghĩ rằng nhà máy thuốc đó làm ăn tốt hơn nhờ nguồn vốn đầu tư ở nước ngoài, nhưng chẳng ai ngờ đó chỉ là một cái bẫy cả. Vỗn dĩ công ty nước ngoài đó đầu tư vào cũng chỉ vì công thức độc quyền ở nhà máy đó mà thôi, sau khi có được công thức rồi công ty nước ngoài đó lại trở mặt ngay, đến lúc đó nhà máy chỉ có thể tuyên bố phá sản. Tùng Kỳ liền trở thành một người thất nghiệp.

Nghĩ đến tương lai của Tùng Kỳ khi không có Lục Thành bên cạnh, tâm tình nóng nảy của Khúc Miêu Miêu cũng dần bình tĩnh lại.

“…… Xin lỗi.”

Ánh mắt cô ta lộ ra vẻ đồng tình như có như không, còn có chút vui sướng không rõ ràng.

Tùng Kỳ không hiểu được ánh mắt này của Khúc Miêu Miêu nhưng cô có thể cảm nhận được đối phương nhìn mình như kẻ bề trên, có chút bực bội.

“Miêu Miêu, cậu có phát hiện bản thân mình đã thay đổi rồi không?.”

Tim Khúc Miêu Miêu đột nhiên ngừng đập hai nhịp: “Có sao?”

Tùng Kỳ: “Có.”

“Từ trước đến nay cậu có gì nói đó, cho dù không hài lòng cũng sẽ trực tiếp nói cho tớ biết, hiện tại vì một người mới quen chẳng bao lâu mà cậu lại phòng bị tớ, tình bạn hơn mười năm của chúng ta chỉ có như vậy thôi sao?”

“Ở trong lòng cậu, nhân phẩm tớ rất thấp kém như vậy sao?”

Khúc Miêu Miêu trầm mặc.

Nghĩ đến nhà mình và nhà Tùng Kỳ ở chung một tiểu khu, về sau Lục Thành sẽ thường xuyên ra vào Đức Hinh Uyển.

Cô ta không biết liệu Lục Thành có giống như kiếp trước vừa nhìn thấy Tùng Kỳ liền say đắm không nữa, bởi Tùng Kỳ rất xinh đẹp, xinh đẹp đến mức khi phụ nữ thấy nhan sắc của cô cũng phải rung động.

Mà loại cảm xúc này rất khó để khống chế.

Nhưng cô ta hiểu rõ Tùng Kỳ là người như thế nào.

—— Tùng Kỳ sẽ không có chút hứng thú nào với người yêu của chị em tốt đâu.

Bây giờ hai người là bạn tốt, chỉ cần cô ta thể hiện tình cảm của mình với Lục Thành thì cho dù Lục Thành động tâm với Tùng Kỳ như kiếp trước đi nữa thì cậu ấy cũng sẽ không có khả năng tiếp nhận Lục Thành.

Mà chính mình có học vấn và bằng cấp cao, vẻ ngoài cũng không kém chút nào, gia cảnh trong sạch, sẽ trở thành người con dâu mà người lớn thích nhất.

Quan trọng nhất là cô ta biết được mọi việc xảy ra trong tương lai, điều đó có thể giúp ích rất nhiều cho sự nghiệp của Lục Thành, cô ta không tin mình có nhiều điểm tốt như vậy mà Lục Thành lại vì một thứ tình cảm không bao giờ được hồi đáp đó mà chia tay với mình.

Cô ta cảm thấy bản thân có lỗi với Tùng Kỳ, cô ta đã nhanh hơn một bước cướp mất cuộc sống hạnh phúc của Tùng Kỳ sau này mất rồi.

Lúc này.

Sau khi suy nghĩ kĩ càng xong, ánh mắt cô ta trở nên kiên định hơn, hít một hơi thật sâu

“Bởi vì cậu quá xinh đẹp, nếu hai chúng ta đứng chung người được chọn sẽ luôn là cậu nên tớ sợ Lục Thành cũng……”

Nghe thấy Khúc Miêu Miêu thẳng thắn nói ra suy nghĩ của mình, Tùng Kỳ ngẩn người.

Nhưng cũng vì vậy mà cô có thể hiểu được những hành động xa cách gần đây của Khúc Miêu Miêu.

Đúng là cô thường được nhân xét là khá xinh đẹp.

Từ nhỏ đã được khen ngợi rất nhiều.

Ngay từ khi còn nhỏ cô đã được mọi người khen là đáng yêu như nữ đồng tử bên cạnh Quan Âm Bồ Tát, tuy càng lớn càng mỹ lệ nhưng dù sao mọi người cũng nhìn cô lớn lên, ai cũng biết cô chẳng có tâm tư xấu gì.

Càng không có ai nói cô giống như hồ ly tinh, Tùng Kỳ cũng chưa bao giờ nghe ai bảo ngại ngoại hình của cô sẽ ảnh hưởng họ cả.

Khi nghe Khúc Miêu Miêu nói ra những lời như vậy, tuy cô cảm thấy có chút tổn thương nhưng cũng không cảm thấy thẹn với lương tâm mình, càng không đem mọi vấn đề đổ lỗi cho mình.

Theo thói quen Tùng Kỳ nói:“Người chỉ nhìn vào vẻ bề ngoài mà yêu thì vốn đã không phải là người tốt rồi, cậu đá hắn ta không chỉ không có gì đáng tiếc mà còn nên cảm thấy may mắn nữa kìa. Huống chi tình bạn của hai ta khắng khít mà hắn còn nảy sinh ý đồ xấu với bạn thân của bạn gái mình thì tội của tên này càng nặng thêm một bậc!”

Khúc Miêu Miêu cụp mắt xuống.

Thấy rồi chứ, Tùng Kỳ là như vậy đấy.

Cậu ấy vẫn luôn tự tin và toả sáng rực rỡ như vậy đó, vì cậu ấy luôn được mọi người xung quanh yêu mến, cho nên cậu ấy vĩnh viễn không thể hiểu được cảm giác của cô khi luôn phải đứng phía sau làm nền cho cậu ấy dè dặt biết bao nhiêu.

Khúc Miêu Miêu rất ngưỡng mộ cậu ấy nhưng cô cũng không kiềm chế được sự ghen ghét trong lòng mình.

Thật ra cô cũng hiểu rõ cho dù là đời này hay là đời trước thì Tùng Kỳ chưa từng làm việc gì có lỗi với cô cả, lẽ ra cô không nên hận cậu ấy mới đúng, nhưng có đôi khi con người không thể khống chế nỗi cảm xúc của bản thân mình.

Khúc Miêu Miêu cười khổ:“Tớ nghĩ lời nói của cậu rất đúng, nhưng khi thích một người nào đó tớ sẽ không tự chủ được mà trở nên hèn mọn, tớ không dám đánh cược. Cho dù anh ấy không đủ tốt thì tớ cũng chỉ muốn che mắt bịt tai mình để không phải đối diện với sự thật mà thôi, tình yêu là mù quáng mà, không phải sao?”- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 🆃🆈🆃 chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt, vui lòng không repost ở các nền tảng thu phí khác.

Tùng Kỳ hận không thể rèn sắt thành thép.

Miêu Miêu cái gì cũng tốt nhưng ở phương diện tình yêu này thì mắt nhìn người của cậu ấy không tốt chút nào.

Khi nói chuyện yêu đương với Vu Nhạc Khang thì chỉ có một mình cậu ấy hi sinh hết thảy, hoàn toàn quán triệt tư tưởng yêu hắn ta là yêu hết những thứ thuộc về hắn ta.

Vu Nhạc Khang là một người ích kỷ dễ nổi giận lại còn thích kiểm soát người khác, từ đầu cô đã nhìn ra hắn ta khôngphair người có thể gánh vác trách nhiệm rồi.

Nhưng ở trong mắt Khúc Miêu Miêu mà nói, những hành động đó của hắn ta lại được cậu ấy chuyển thành:“Đó là bởi vì yêu tớ nên anh ấy mới như vậy.”

Chuyện bị hắn ta bắt nạt chưa qua được bao lâu mà cậu ấy lại nhanh chóng rơi vào bể tình nữa rồi. Quả thực khiến người khác không thể nói gì được mà.

Nghĩ đến đồ tồi Vu Nhạc Khang kia, Tùng Kỳ có điều muốn hỏi Miêu Miêu: “Hôm ấy cậu rơi xuống nước có phải là do Vu Nhạc Khang đẩy cậu xuống không?”

“Lúc sau tớ có hỏi mẹ cậu nhưng bà ấy nói là do cậu đi đứng không cẩn thận nên trượt chân ngã xuống sông chứ Vu Nhạc Khang không có gây ra chuyện gì cả, mẹ cậu nói sau khi tên hèn nhát đó bỏ lại cậu chạy trốn rồi sinh lòng sợ hãi, ngày hôm sau đã theo anh họ đến Dương Thành làm ăn rồi.”

Nghe được tên Vu Nhạc Khang, vẻ mặt Khúc Miêu Miêu có chút thay đổi khó phát hiện.

Có một sự chán ghét đột nhiên hiện ra trong mắt cô ta nhưng nó cũng nhanh chóng biến mất, theo bản năng cô ta đặt tay lên bụng của mình rồi lại thả tay xuống.

“……Đúng vậy, là do tớ không cẩn thận.”

“Không đề cập tới anh ta nữa, dù sao tớ cũng đã thấy được rõ anh ta là loại người gì rồi, hiện tại tớ cũng đã có bạn trai mới, từ trước đến này đàn ông thường rất để tâm đến mấy chuyện này, tớ không muốn để một tên cặn bã như Vu Nhạc Khang làm ảnh hưởng đến mối quan hệ của tới với Lục Thành đâu.”

Tùng Kỳ hiểu ý của bạn mình.

Cậu ấy muốn cô không đề cập đến chuyện của Vu Nhạc Khang trước mặt bạn trai mới của cậu ấy.

“Lục Thành này đáng tin cậy chứ, sao cậu không để dì Cảnh gặp mặt anh ta một lần đi? Suy cho cùng bọn họ ăn nhiều muối còn nhiều hơn chúng ta đi đường, chuyện nhìn người cũng chuẩn hơn đó.”

“Đến lúc thích hợp thì tớ sẽ nói cho mẹ biết.”

Tùng Kỳ lắc đầu.

Giấu giếm hoài cũng không hay, cô nhắc nhở Khúc Miêu Miêu: “Bạn trai cậu cũng đã đưa đến cửa rồi, tớ có thể thấy thì những người khác cũng sẽ để ý đến thôi, rồi bọn họ sẽ đi nói hết cho dì Cảnh cho xem, đến lúc đó cậu muốn giấu thì cũng không giấu được.”

Ở chung cư như thế này thì làm gì có chuyện giấu được cơ chứ.

Nhà ai xào đồ ăn, đánh con cái hoặc là hai vợ chồng cãi nhau thì cả tiểu khu này đều biết cả.

Càng không cần nói đến đám người ở lầu dưới gần nhà Vu Nhạc Khang.

Những người ở khu Tứ Trung này đều biết Miêu Miêu của Khúc gia đang nói chuyện yêu đương với Vu Nhạc Khang

Tuy ở thập niên này mọi người đã cởi mở hơn với chuyện tình cảm nam nữ, con gái cũng không cần vì một lần yêu đương mà trực tiếp nói chuyện cưới sinh luôn, nhưng trước đây Miêu Miêu cũng không hề che giấu tình cảm của cậu ấy dành cho Vu Nhạc Khang nên đa số mọi người ai cũng nghĩ rằng hai người họ đã tính đến chuyện cưới xin rồi.

Nếu vừa mới chia tay chưa được bao lâu mà đã quen chàng trai khác như vậy thì Miêu Miêu sẽ bị những người khác bàn tán sau lưng mất.

Mặc dù cô biết khi nghe những lời thật lòng này Miêu Miêu sẽ không vui, nhưng cô vẫn quyết định khuyên bảo: “Tớ cảm thấy bây giờ trước hết cậu không nên dẫn anh ta vào đây nữa, dì Ngô và dì Hoàng rất lắm lời nên nhất định sẽ đi rêu rao xung quanh đấy, nếu lỡ chuyện tình cảm không thành…… cậu nghĩ xem có đúng không.”

Nụ cười trên môi Khúc Miêu Miêu dần biến mất, cô ta chỉ nhìn Tùng Kỳ mà không nói lời nào.

Cô ta không thích nghe người khác nói xấu mình.

Đặc biệt khi người đó lại là Tùng Kỳ.

Tuy rằng Tùng Kỳ không biết ở kiếp trước cậu ấy và Lục Thành sẽ trở thành một đôi vợ chồng hạnh phúc ra sao nhưng cô ta biết.

Cô ta chứng kiến cuộc sống hạnh phúc của hai người họ, cũng thấy được Lục Thành cưng chiều Tùng Kỳ như thế nào.

Đối mặt đương sự như vậy, Khúc Miêu Miêu không thể tránh được mà cảm thấy tự ti.

Bởi vậy, cho dù những lời nói của Tùng Kỳ không có chút ác ý nào nhưng khi qua đến lỗ tai của cô ta thì cô ta lại hiểu những câu nói đó theo một chiều hướng khác.

===

Tên truyện: Sau khi bị vứt bỏ, nữ phụ trà xanh nổi danh rồi

Tác giả: Tiêu Dương

Editor: TN Team

Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên thư, Giới giải trí, Sảng văn, Kim bài đề cử 🥇

Giới thiệu

Diệp Nhàn Dương xuyên thành nữ phụ pháo hôi, là một thế thân có năm phần tương tự với nữ chính được nam chính nuôi bên mình. 

Nam chính cho cô ta tiền tiêu, cho cô ta tài nguyên, ngoại trừ tình cảm và thân thể ra thì cái gì nam chính cũng cho cô ta.

Sau này nữ chính về nước, vì không để cô ấy chướng mắt, nam chính đoạn tuyệt quan hệ với nguyên thân khiến nguyên thân trực tiếp hắc hóa, không biết tự lượng sức mình mà ức hiếp vũ nhục nữ chính, cuối cùng bị nam chính thiết kế đến chết.

Diệp Nhàn Dương tỏ vẻ không hiểu.

Người ta không cần tính cảm cũng chẳng cần thân thể của cô ta, lại còn cho cô ta tiền tiêu, cho cô ta tài nguyên, còn không cần cô ta gọi hắn là ba, rốt cuộc thì cô ta còn gì không thỏa mãn chứ?  ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )

Thậm chí vào lúc đoạn tuyệt quan hệ, nam chính còn cho nguyên thân một căn hộ cùng với tài nguyên tham gia Chương trình giải trí nổi danh. 

*

Sau khi xuyên sách, Diệp Nhàn Dương mở mắt ra, nguyên thân đang ở trước mặt nữ chính lì lợm la liếm nam chính.

Cô gắt gao bắt lấy cánh tay nam chính, ánh mắt nam chính tức giận, phảng phất như ngay sau đó là có thể bóp chết cô.

“Diệp Nhàn Dương, tôi và cô chưa bao giờ có tình cảm, tôi còn chưa từng chạm qua cô dù chỉ một lần, cô hà tất……”

Diệp Nhàn Dương tương kế tựu kế, nước mắt lưng tròng: “Ngay cả tình cảm cha con cũng không có sao? Anh nói bậy, tôi không tin.”

Nam chính tức đến hồ đồ: “Không có!”

“…… Từ từ, cô vừa nói cái gì?”

Diệp Nhàn Dương: “Anh đối xử tốt với tôi còn không cần hồi báo, cái này chẳng lẽ không tính là tình thương của cha sao?”

Cô quay đầu nhìn về phía nữ chính đang ngây ngốc, “Anh không thể có bạn gái rồi thì không cần con gái chứ.” 

Nữ chính dần dần đỏ mặt: “……”

Nam chính dần dần đen mặt: “……”

*

Bà hoàng tài nguyên - Diệp Nhàn Dương tham gia Chương trình giải trí một lần là nổi tiếng, kịch bản lớn cầm đến mỏi tay.

Anti-fan thả ra tin tức cô cùng một vị giám đốc trẻ tuổi của công ty quản lý thường xuyên gặp mặt, lại truyền tin vị giám đốc kia đã có vợ chưa cưới. Cư dân mang chri trích Diệp Nhàn Dương là kẻ thứ ba chen chân vào tình cảm của người khác, cũng hư hư thực thực tung tin đồn cô cùng vị giám đốc kia có mối quan hệ ngầm đáng chỉ trích. 

Giám đốc nọ: “Cầu xin các người câm miệng đi! Cậu của tôi có dùng Weibo đó!”

Vợ chưa cưới của giám đốc: “Cậu à, con bảo đảm anh ấy với Dương Dương chẳng có một xu quan hệ nào.”

Cậu của giám đốc: “@Diệp Nhàn Dương em giải thích trước đi, em nói với hai người bọn họ anh không thương em là có ý gì, anh còn chưa đủ thương em sao?” 

Diệp Nhàn Dương: “……”

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp