Buổi chiều Lục Thành tới bệnh viện thăm Hàng Tiểu Hạ, hắn ôm cô xin lỗi.
Hắn dịu dàng giải thích với cô rằng hắn và Hứa Thuần không có chuyện gì hết, chỉ là vừa lúc đi thăm hai đứa nhỏ mà thôi. Chờ mẹ Hàng về nhà lấy canh do người làm nấu xong thì Lục Thành lập tức thay đổi sắc mặt khác, trong một giây từ tha thiết quan tâm biến thành đau đớn kịch liệt.
“Tại sao em có thể hấp tấp như vậy chứ? Em biết rõ là anh rất chờ mong đứa con của chúng ta, em hiểu lầm thì không thể gọi điện thoại hỏi anh sao? Tại sao lại chạy tới chạy lui ở trên đường cái chứ?”
Lời nói lớn tiếng này của hắn lập tức dọa Hàng Tiểu Hạ sửng sốt. Còn không đợi Hàng Tiểu Hạ phản ứng lại.
Lục Thành lại che mặt khóc rống: “Trách anh, trách anh mềm lòng nên khi nghe cô ấy nói con bị bệnh thì chạy tới. Trách anh nghĩ em quá hẹp hòi, lo lắng em suy nghĩ miên man nên không có thông báo một tiếng với em trước. Lúc này làm em hiểu lầm hại đứa con mà chúng ta vất vả lắm mới có được.”
“Thôi bỏ đi, mệnh lý hữu thời chung tu hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu*. Sau này không cần con nữa, so với con thì anh hy vọng em khỏe mạnh ở bên cạnh anh hơn.”
(*Mệnh lý hữu thời chung tu hữu, mệnh lý vô thời mạc cưỡng cầu: khi điều gì đó đã được sắp đặt sẵn thì nó sẽ đến đúng thời điểm.)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play