Sau khi suy nghĩ thông suốt, sự chán nản giữa mày Phùng Mỹ Lan đã tiêu tan đi rất nhiều. Cô nhìn Tùng Kỳ với ánh mắt bội phục: “Cô không giống nhà thiết kế. Thậm chí cũng không giống diễn viên. Vừa rồi cô giống một chuyên gia tâm lý hơn.”
“Thật không? Vậy xem ra tôi rất giỏi trấn an tâm lý người khác đấy.” Tùng Kỳ cong môi mỉm cười, còn nói đùa: “Chờ ngày nào đó, tôi không thể tiếp tục làm việc trong ngành thiết kế này nữa. Không chừng, tôi có thể đi thi chứng chỉ gì đó chuyên môn tư vấn tâm lý, giải đáp rối rắm chuyện tình cảm cho mọi người.”
Vốn Phùng Mỹ Lan nói xong thì cảm thấy bản thân nói không thỏa đáng cho lắm. Cô ấy cảm thấy bất cứ ai coi trọng sự nghiệp của mình chắc chắn sẽ coi đó là một sự coi thường. Không ngờ tới Tùng Kỳ đã dùng sự hài hước để hóa giải sự xấu hổ.
Lúc này, ánh mắt nhìn Tùng Kỳ càng trở nên thân thiết hơn: “Tôi kết hôn quá vội vàng. Hơn nữa, ông bà Anne vẫn luôn không công nhận. Chúng tôi chỉ có thể lấy giấy chứng nhận, cũng không tổ chức tiệc cưới. Hiện tại nghĩ lại tôi thật sự rất tiếc nuối. Tùng Kỳ, cô có biết thiết kế váy cưới không. Tôi muốn đặt làm một chiếc để đền bù sự tiếc nuối này.”
“Đương nhiên không thành vấn đề. Tôi ở lại bên này chính là muốn nói chuyện với một khách hàng khác về nhu cầu của cô ấy. Đúng rồi, cô có muốn làm tiệc cưới bù lại không? Nếu thời gian gấp rút, tôi khuyên cô nên tìm những người khác. Hiện tại, tôi đang có những đơn hàng khác cần hoàn thành sớm.”
Cô không theo đuổi số lượng mà chú trọng đến sự độc đáo của từng sản phẩm. Cho nên, cô phải nói rõ ràng trước điều đó. 
“Tôi không biết có làm bù lại hay không. Nhưng mà cô yên tâm. Cho dù làm bù lại thì tôi nhất định sẽ chọn một ngày sau khi váy cưới được hoàn thành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play