Tùng Kỳ nhíu mày lại, nhìn di động như suy nghĩ gì đó. Cô vừa trò chuyện xong thì Ký Hòa Bắc đã chú ý tới rồi, anh hỏi: “Ai vậy, nói cái gì mà khiến em nhíu mày vậy?”
“Tưởng Lê, em quen cô ấy khi đóng phim lúc trước. Cô ấy đột nhiên gọi điện thoại nói xin lỗi em.”
“Cô ấy làm chuyện có lỗi với em sao?”
Ánh mắt của Ký Hòa Bắc di chuyển khỏi màn hình, bắt được “Trọng điểm” mà anh quan tâm
Tùng Kỳ lắc đầu: “Không, chỉ là trở thành bạn bè rồi sau đó lại xa cách không làm bạn bè mà thôi. Em không cảm thấy điều này có thể nói là xin lỗi hay là thất vọng.”
Người cùng người ở chung với nhau vốn dĩ chính là hợp thì ở bên nhau, không hợp thì giải tán.
Tưởng Lê cảm thấy cô không hợp thì yên lặng tan rã, cũng không đâm thọc sau lưng cô (nói đến chuyện đến thành phố Cảng phát triển thì Tùng Kỳ vẫn chưa nhận ra đối phương muốn khoe khoang), cho nên cô ấy đột nhiên nói xin lỗi lại làm Tùng Kỳ nhịn không được mà rối rắm rằng có phải cô ấy đã xảy ra chuyện gì không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play