Đặc biệt là khi Hình Liệt Hàn nhìn cô qua kính râm rồi nhếch khóe miệng mỉm cười, khiến tim Đường Tư Vũ đập lên loạn nhịp, vừa ma mị vừa mê hoặc, người đàn ông này quả là trời sinh một tay sát gái.

 

“Đi ăn ở đâu?”

 

Gương mặt Đường Tư Vũ lộ rõ sự ngượng ngùng.

 

Hình Liệt Hàn lập tức đạp mạnh lên chân ga, trên con đường rộng thênh thang, một giây được vài trăm mét, điều này khiến cho mấy chiếc xe đằng sau rất khổ cực đuổi theo.

 

Đó thực sự là một cú đạp đầy sức mạnh mới có thể theo kịp.

 

Hình Liệt Hàn đưa Đường Tư Vũ đến cổng nhà hàng trên không cao cấp rồi hai người cùng vào. Đám người đằng sau đi theo họ, nhìn nhà hàng đắt đỏ, cao cấp như vậy họ cũng không dám hành động.

 

A Lượng chỉ có thể ra lệnh cho anh em của mình dừng ở một bên chờ đợi, đợi đến khi Hình Liệt Hàn trên đường về nhà mới hành động. Tối nay, bắt luận thế nào, anh cũng phải cho Hình Liệt Hàn đổ máu, cảnh cáo hắn sau này không được ngăn chặn việc làm ăn của gia đình anh.

 

Trong nhà hàng.

 

Bữa tối lãng mạn dưới ánh nến được bày ra, trong không gian yên tĩnh Đường Tư Vũ đứng trước cửa số ngắm nhìn ánh đèn đẹp tuyệt vời, không ít lần cô phải cảm thán trước vẻ đẹp ấy, thậm chí trong đầu cô còn thấp thoáng nhạc chương piano, cô cũng đã từng thử phổ nhạc. Xem ra cô có thể ghi nhớ được linh cảm như vậy ngay lúc này để chuẩn bị cho lần phổ nhạc sau này.

 

Đột nhiên, hai cánh tay từ phía sau chống lên cô, đứng trước cửa số cô liền nín thở.

 

Thông qua tắm kính hiện lên khuôn mặt tuấn tú, khôi ngô của người đàn ông, anh ở bên cạnh tai cô, dùng đôi mắt sâu thẳm phản chiếu ánh sao nhìn chằm chằm cô.

 

Đường Tư Vũ liền thở gấp, cô nhìn vào người đàn ông phản chiếu qua tắm kính, người đàn ông ấy cũng đang nhìn cô. Anh không phát hiện ra cô đang nhìn mình qua tắm kính kia, anh khẽ nhắm mắt ngửi mái  tóc cô, nụ cười nở trên bờ môi, cực kì quyền rũ.

 

Đường Tư Vũ lặng người ngơ ngác nhìn, cô cũng không biết dây thần kinh nào không họp lí, vừa quay đầu lại thì khuôn mặt của người đàn ông ấy đã áp sát vào cạnh tai.

 

Đôi môi mềm mại của cô trực tiếp hôn lên má anh, Đường Tư Vũ giật mình, lúc cô muốn quay đầu đi người đàn ông này liền giữ chặt mặt cô, đôi môi nóng bỏng ấy chạm lấy đôi môi mỏng như cánh hoa của cô, không đề cô thoát.

 

“Umm.”

 

Đường Tư Vũ sắp ngất đi, người đàn ông này không phân tình huống mà cứ bừa bãi lấn tới.

 

Đây là nhà hàng, vừa mới gọi món nên phục vụ có thể vào bát cứ lúc nào.

 

Anh ta không cần mặt mũi nhưng cô cần.

 

Đường Tư Vũ đưa tay đẩy anh ra, Hình Liệt Hàn nhân lúc này nhanh chóng chạm môi cô để bù đắp lại, sau đó mới buông cô ra rồi cười: “Sợ gì?”

 

“Anh có thể đừng bừa bãi lắn tới nữa được không? “Không thể.”

 

“Tại sao?”

 

“Tại cô quá hút người!”

 

Câu nói này thực sự khiến tìm cô loạn nhịp, cô quay lưng lại không đề ý tới anh nữa.

 

Phát Hiện Nguy Hiểm Bữa tối mỹ vị dưới ánh nền lung linh, cộng thêm ánh mắt si mê người đàn ông đối diện, Đường Tư Vũ ăn mà tim đập vừa nhanh vừa mạnh, ánh trăng đêm nay không ẩn sau những đám mây mà chiếu sáng toàn bộ thành phố, bao trùm trong ánh sáng màu bạc mờ ảo, màn đêm như này như khiến người ta không muốn lãng phí giấc ngủ của mình.

 

“Ăn xong ta đi hóng gió, thấy thế nào?”

 

Hình Liệt Hàn hỏi Đường Tư Vũ ở phía đối diện.

 

Đường Tư Vũ quay ra nhìn ánh trăng ngoài cửa số, cô gật đầu: “Được! Đi hóng gió ở đâu?”

 

“Anh biết một nơi đáng đến, nơi đó xem ánh trăng là tuyệt nhất.”

 

Hình Liệt Hàn nho nhã thưởng thức ly rượu.

 

“Sao anh biết?”

 

Lẽ nào anh đã từng đưa cô gái nào đến đó?”

 

Đường Tư Vũ liếc nhìn anh, trong lòng bỗng dưng có một chút chán nản.

 

Đáy mắt Hình Liệt Hàn lộ ra ý cười, anh cong môi cười: “Đúng, anh đã từng đưa một cô gái đến đó xem, cô ấy rất thích.

 

Anh tin chắc rằng em cũng thích nơi đó!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play