Editor: Kingofbattle.
"Còn cần phải chia phe sao? Ba đối năm, vừa nhìn đã biết tướng mạo ba người kia thích hợp đóng vai Hán gian, tất cả đều ghi ở trên mặt kìa!" Cô gái tri thức nhìn thấy ba người gã bốn mắt, Đỗ Khánh cùng Phùng Đại Hải rồi nói vài câu.
"Đại tỷ, nhìn dung mạo người khác có thể đoán ra tốt xấu hay sao?" Gã bốn mắt cảm giác rất ủy khuất.
Đỗ Khánh cùng Phùng Đại Hải đều nhìn sang cô gái tri thức.
"Tôi chỉ là thuận miệng nói một chút, đùa cho vui thôi." Cô gái tri thức có chút chột dạ.
"Ừ, cô nói cũng không sai, tuy rằng trong cuộc sống tôi thống hận Hán gian, nhưng tôi cũng rất thích diễn loại nhân vật này.
Thân là một gã diễn viên, đương nhiên phải diễn được đủ loại vai, có thể đóng vai kẻ xấu khiến người khác căm giận cũng là một loại bãn lĩnh." Phùng Đại Hải mở miệng, không có chút tức giận.
"Bên trong ống thẻ tổng cộng có tám cây thăm, chỉ có một cây thăm là "trùm Hán gian", những cây còn lại đều trống."
"Trong cảnh quay lần này, trùm Hán gian là nhân vật chính.
Toàn bộ tuyến kịch bản đều xoay quanh hắn, muốn đóng vai này thì tới rút thăm, không muốn thì bỏ qua quyền rút thăm."
"Tám người các ngươi sẽ rút thăm theo thứ tự dựa trên cấp bậc."
"Rút trúng trùm Hán gian, thì không cần rút tiếp.
Diễn viên rút trúng trùm Hán gian, có thể chủ động lựa chọn một diễn viên khác làm tay sai, cũng âm thầm lựa chọn một diễn viên nữa làm phản đồ trong 6 người biên tập."
Đạo diễn cầm lấy ống thẻ tuyên bố vài câu.
Tuy rằng còn chưa bắt đầu rút thăm, nhưng toàn bộ người ở đây đều có loại dự cảm.
Trùm Hán gian không phải vị Phùng Đại Hải kia thì còn là ai, hắn chọn tay sai mà nói, nhất định là Đỗ Khánh.
Về phần phản đồ núp trong đám biên tập viên có thể là ai?
Đương nhiên là gã bốn mắt.
Mà điệp viên ngầm, ngoại trừ Lý Đằng ra thì chẳng có ai thích hợp hơn.
Một màn diễn xuất đối kháng dường như cần đấu trí và khả năng suy luận, bởi vì mức độ phù hợp của diễn viên cùng nhân vật quá cao, khiến cho mọi người không còn gì đáng nói.
Bắt đầu rút thăm.
Phùng Đại Hải cấp bậc cao nhất, quyền hạn cũng cao nhất, theo như quy tắc thì do hắn rút đầu.
Hắn chủ động đi tới gần đạo diễn, rất hiển nhiên hắn cũng không có buông tha chọn vai trùm Hán gian.
Phùng Đại Hải có ba lượt cơ hội rút ra.
Nếu như rút ba lượt mà hắn không rút được lá thăm trùm Hán gian, theo thứ tự tiếp theo sẽ là cô gái kính râm cùng Đỗ Khánh.
Thẳng đến khi có người rút được trùm Hán gian mới thôi.
Trong cảnh quay này, đóng vai trùm Hán gian sẽ rất có lợi.
Đây là nhân vật chính, chưa nói tới có thể là trung tâm tuyến kịch bản, mặt khác hệ số an toàn cũng rất cao, ngang ngửa với lá thăm "ngươi là quỷ" ở cảnh quay trước.
Trùm Hán gian có thể chủ động chọn một gã chó săn tâm phúc.
Bên trong đội ngũ biên tập còn có một người nội ứng cung cấp manh mối cho hắn.
Trong kịch bản tên trùm Hán gian có thể nghiêm hình tra tấn đối với biên tập viên toà soạn.
Mặc dù chỉ là diễn xuất, nhưng diễn xuất ở nơi này, đều là diễn thật, nói tra tấn chính là tra tấn thật sự, không có một chút giả trân nào.
Tuy rằng sau khi chấm dứt quay phim sẽ có khâu trị liệu, vết thương nặng thế nào cũng có thể chữa khỏi.
Nhưng mà, ai lại muốn chịu tra tấn chứ...?
Cho nên, Phùng Đại Hải chắc chắn muốn chọn vai trùm Hán gian.
Nếu như Lý Đằng là điệp viên ngầm, hắn còn có thể mượn cơ hội này giết Lý Đằng, thuận tay hoàn thành nhiệm vụ đuổi giết của công hội, đạt được thêm 100 điểm tích luỹ.
Đương nhiên, bởi vì thân phận của hắn là thành viên công hội, hơn nữa trận này đúng là diễn xuất đối kháng, cho dù hắn lợi dụng kịch bản giết Lý Đằng, cũng không có thể nốc ao Lý Đằng, bắt được giải thưởng.
Nhưng đánh Lý Đằng rơi vào diễn xuất hình thức địa ngục, kết quả cũng kém không nhiều lắm.
Chờ đợi Lý Đằng chết trong diễn xuất địa ngục, hắn có thể nhẹ nhõm nhận lấy 100 điểm tích lũy kia.
Hết thảy cũng như Phùng Đại Hải mong muốn.
Lúc hắn rút lá thăm thứ hai, liền rút trúng nhân vật "trùm Hán gian".
Đạo diễn đã nói những lá thăm còn lại đều là trống, hơn nữa một khi "trùm Hán gian" được rút ra, khâu rút thăm cũng chấm dứt, cho nên, Phùng Đại Hải cũng không cần lo lắng bị nhầm lẫn giống như Quách mẫu.
Thân phận trùm Hán gian của hắn cũng lộ ra trước mọi người.
Phùng Đại Hải rút thăm xong, cũng ở trước mặt mọi người tuyên bố người được chọn làm tay sai.
Tiểu bạch kiểm Đỗ Khánh.
Đây là lựa chọn tất nhiên.
Bởi vì bọn hắn cùng chung công hội, mặc kệ hắn có chọn hay không, thành phố điện ảnh đều tiến hành cưỡng chế, lúc diễn xuất đối kháng thì thành viên cùng công hội không thể khác trận doanh.
"Các người nói, trong sáu người chúng ta, ai sẽ làm phản?" Cao Phi chợt hỏi mọi người trong đoàn.
Mọi người cùng nhìn về phía gã bốn mắt.
"Nhìn tôi làm gì? Chẳng lẽ bộ dạng của tôi rất giống phản đồ?" Lúc gã bốn mắt nói ra mấy lời này cũng không tức giận, ngược lại còn mỉnh cười nịnh nọt lấy lòng Phùng Đại Hải.
"Tôi cảm thấy kịch bản cũng không phải thiết kế ngẫu nhiên cho chúng ta diễn, mà là dựa trên những người đoàn phim chúng ta có, tạo ra từng vai riêng cho mỗi người." Cô gái tri thức mở miệng nói.
"Tiểu huynh đệ tên là gì?" Phùng Đại Hải hỏi gã bốn mắt.
"Hải ca, tôi họ Hoàng, tên là Hoàng Tấn." Gã bốn mắt vừa mừng vừa lo nhanh chóng thấp người trả lời Phùng Đại Hải.
"Ừ, biểu hiện khá tốt, chờ cậu thông qua khảo hạch, chúng ta chính là người một nhà." Phùng Đại Hải nhanh chóng vỗ vai Hoàng Tấn.
"Nhất định là thế! Về sau em sẽ theo Hải ca lăn lộn!" Hoàng Tấn luống cuống gật đầu.
Cảnh quay này rõ ràng là phe Hán gian chiếm tiện nghi...! Đương nhiên là Hoàng Tấn muốn tranh thủ nhận vai phản đồ.
Bằng không thì đi theo đám biên tập toà soạn để chịu cực hình?
"Bà mẹ nó! Có phải đã bắt đầu diễn hay không ?" Cao Phi nhìn thấy tên Hoàng Tấn này làm phản cũng quá nhanh đi.
"Kế tiếp chúng ta sẽ xác định sáu người được chọn làm biên tập viên toà soạn."
"Trong sáu người biên tập toà báo này, trong đó một người là phản đồ, một người là điệp viên ngầm công tác bí mật."
"Tên của sáu người biên tập viên, cũng chính là bút danh của bọn họ theo thứ tự là: Anna, Elsa, Micky, Cao Phi, Đường Nạp cùng Daisy.
"
"Mời sáu người các vị tự lựa chọn nhân vật thích hợp cho mình.
"
Đạo diễn đang xác định Hán gian đầu lĩnh người chọn lựa về sau lại tuyên bố vài câu.
"Tên của anh đúng với tên của nhân vật." Lý Đằng xem xét Cao Phi.
"Khục......" Cao Phi không biết nói cái gì cho phải.
"Đây không phải kịch bản thời kháng chiến sao? Tại sao bút danh của biên tập lại tây hoá như thế?" Cô gái tri thức cảm thấy câm nín trước mấy cái tên này.
"Mọi người đều bị bắt bỏ trên chóp đá, thế mà cô vẫn còn nói lý với bọn họ?" Cao Phi lắc đầu.
Bởi vì chỉ xác định tên nhân vật, cũng không rõ ai là phản đồ, ai là điệp viên ngầm, cho nên tất cả đều phải tiến hành công khai.
Không có ai đoạt, Cao Phi trực tiếp lựa chọn vai tên Cao Phi.
Lý Đằng cũng không có suy nghĩ nhiều, lựa chọn Đường Nạp......Lúc trước hắn trêu chọc Cao Phi, cũng tự xưng là Đường Nạp.
Cảm giác, mỗi một cử động của bọn hắn trong thành phố điện ảnh, mỗi tiếng nói cử động đều bị giám thị, bằng không thì lấy tên nhân vật thế này cũng quá trùng hợp.
Cô gái tri thức lựa chọn Elsa, cô gái kính râm lựa chọn Anna, thiếu nữ lựa chọn Daisy.
Gã bốn mắt vẫn bận nói chuyện cùng Phùng Đại Hải, không có tiến hành lựa chọn, nhân vật Micky không ai chọn rơi trúng đầu của hắn.
"Tiểu ca ca Đường Nạp, em là bạn gái nhỏ của anh.
" Thiếu nữ Daisy nói giỡn một câu với Lý Đằng.
Trong kịch bản, Daisy đúng là bạn gái của Đường Nạp.
"Anh sẽ chiếu cố em thật tốt.
" Lý Đằng cười cười.
"Cẩn thận có người ghen." Gã bốn mắt liếc qua cô gái kính râm, tựa hồ đã biết Lý Đằng cùng cô gái kính râm có gian tình.
"Tại sao tên của cậu lại là Đường Nạp, mà không phải Đường Nạp Đức? " Cô gái tri thức Elsa rất ngờ vực cái tên của Lý Đằng.
"Cô cảm thấy hắn có đức sao? " Gã bốn mắt Micky trả lời cô gái tri thức.
"Cậu có biết xấu hổ khi nói người khác không? Tôi cảm thấy cậu đang vũ nhục nhân vật Micky này." Cao Phi nghe được gã bốn mắt chửi xéo Lý Đằng, lập tức đáp trả mạnh tay.
"Tôi không nói chuyện với phún tử."
(phún tử: thuật ngữ mạng ám chỉ người thích bới móc, gây chuyện)
"Cậu cho rằng tôi thích cãi với giang tinh? "
Hai người bắt đầu tranh cãi.