Lưu Mỹ Lệ ôm mặt rơi nước mắt: "Thực xin lỗi, tôi chỉ là quá sợ hãi..."
Hồng tức giận rồi bình tĩnh lại, cười khẩy nói: "Không phải là cậu sợ, mà từ tận đáy lòng cô không coi tôi là bạn thân."
"Hồng, tôi..."
Lưu Mỹ Lệ còn muốn giải thích, bỗng nhiên toàn thân run rẩy.
Nhiệt độ trong phòng dường như giảm xuống mấy độ, ngay cả Bạch Tri Hoài cũng cảm thấy ớn lạnh.
Lưu Mỹ Lệ nhìn thấy một bóng đen trên sàn nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT