PN Ánh trăng sáng trong lầu son ( Bạch nguyệt quang trong kim ốc)

Chương 80.2-Phiên ngoại 3.2: Ngày mưa ( Phần kết )


4 tháng


Lần này Minh Dã giải quyết Hứa Phỉ cùng Hứa gia sớm hơn rất nhiều so với đời trước, Hứa gia suy tàn, Minh gia dựa vào Hứa gia cũng đổ theo, Minh Cẩn từ một thái thái quý giá sống trong nhung lụa liền ngã xuống nhân gian, phải khủng hoảng mất một thời gian thì bấy giờ mới nhớ đến Minh Dã là con trai ruột của mình liền muốn nắm chặt cọng rơm cuối cùng này. Bà ta dựa vào mình là mẹ ruột của Minh Dã mà tới công ty hắn muốn làm loạn, Lý Phùng biết sếp cùng Hứa gia dây dưa nên cũng không dám cản trở, căng da đầu mà báo cho Minh Dã.

Ngay cả đầu hắn cũng chưa nâng chỉ nói: “Khiến bà ta cút đi.” Lý Phùng yên lặng mà rời đi.

Nhưng Minh Cẩn lại không từ bỏ, bà ta ngồi dưới lầu ở công ty canh thời cơ rồi gặp được Minh Dã như ý nguyện liền lập tức nghẹn ngào, than thở khóc lóc: “ Mẹ biết là con chán ghét người mẹ này. Là mẹ sai, không quan tâm con, đây là sai lầm cả đời của mẹ, nhưng mẹ muốn đền bù cho con, bởi vì mẹ không phải là không yêu con, chỉ là sự việc luôn bị che giấu nên không biết đến con.”

Bà ta nói đến đây cơ hồ là khóc đến nỗi nói không ra hơi, Lý Phùng xấu hổ mà đứng một bên, không biết có nên hay không nghe vào tai những việc này. Minh Dã liếc Minh Cẩn bằng nửa con mắt, ánh mắt hắn không dao động.

Minh Cẩn tiếp tục nói: “Là do người đàn bà ti tiện kia, ả tiện nhân đó đem con đánh tráo, làm mẹ uổng phí tâm huyết đi nuôi dưỡng tiện chủng do ả sinh, đồ nghiệt chủng đó còn luôn gạt mẹ. Mẹ không cần con tha thứ cho mẹ, chỉ cần con có thể tiếp nhận bồi thường của mẹ là tốt rồi, như vậy cũng không được sao?”

Bà ta không ngừng nói: “ Mẹ yêu con Minh Dã à, con xem ngay cả họ của chúng ta đều giống nhau, mẹ thật sự rất yêu con mà.”

Thời điểm nói đến “yêu thương” bà ta tựa hồ rất khổ sở, cũng đủ tình thâm.

Vốn Minh Dã muốn đi thẳng đến bãi đỗ xe nên không muốn phản ứng lại bà ta nhưng nghe đến đây hắn liền dừng lại bước chân rồi ngẩng đầu nói: “Vị nữ sĩ Minh Cẩn đây*, thời điểm đầu tiên Hứa Phỉ sinh ra rồi sau đó bị đánh tráo, bà đã đi thu mua bác sĩ để sửa lại nhóm máu của hắn mà bản thân lại không biết sao?”

~~~ đoạn * này mình để nguyên là nữ sĩ không có edit vì nữ sĩ mang nghĩa ‘Người phụ nữ có đức hạnh’ nên xưng hô này càng làm nổi bật việc đê hèn mà vị “nữ sĩ” đó đã làm ~~~LA.

Minh Dã không thèm để ý hắn được yêu thương hay là không, cho dù người này có là mẹ ruột hắn đi nữa; chuyện này là vào đời trước khi hắn điều tra về Hứa gia liền thuận tiện tra ra.

Minh Cẩn từ nhỏ là thiên kim tiểu thư được nuôi dưỡng đến tính tình tùy hứng lại kiều quý, sau đó gả đến Hứa gia gặp Hứa Khung lại không phải một người có tính cách ôn nhu săn sóc, còn có tình nhân nhỏ bên ngoài. Vì vậy bản thân nàng cũng liền lén lút nuôi tình nhân bên ngoài để tìm kiếm sự vui sướng. Hứa Khung quá bận, lại nghĩ vợ mình có tính cách ngu xuẩn nên Minh Cẩn thuận lợi mà làm được việc đó một cách cẩn thận, không bị người nào phát hiện. Nàng không kiêng nể gì mà hưởng thụ quá trình yêu đương vụng trộm bởi vì trong lòng đã nắm chắc, cho dù Hứa Khung có biết mà muốn cùng nàng ly hôn, nàng cũng có thể trở lại Minh gia làm đại tiểu thư.

Nhưng Minh gia lại suy tàn quá nhanh, Minh Cẩn rốt cuộc cũng ý thức được chính mình đã không còn chỗ để dựa dẫm nên muốn được đảm bảo làm một phu nhân phú quý có sinh hoạt xa xỉ thì chỉ có thể dựa vào Hứa Khung.

Minh Cẩn cùng tình nhân cắt đứt quan hệ nhưng không bao lâu sau nàng phát hiện mình mang thai. Bản thân không biết đứa nhỏ này là của ai, kinh hồn táng đảm mà trải qua mười hai tháng mang thai, lúc sinh ra sợ nhất là Hứa gia tâm huyết dâng trào muốn kiểm tra DNA.

Ngày thứ ba sau khi Minh Dã được sinh ra thì bị đánh tráo, tuy rằng đứa trẻ còn nhỏ nhìn không khác nhau lắm nhưng Minh Cẩn dù sao cũng là một người mẹ nên có phải con của mình hay không thì vẫn nhận ra được, nàng liền tra xét theo dõi thì biết là do Tiếu Lâm làm, đồng thời mà cảm thấy có chút may mắn. Bởi vì có thể đảm bảo đứa trẻ đang ôm trong ngực là con ruột của Hứa Khung, cho dù có kiểm tra máu cũng sẽ không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Minh Cẩn biết so với đứa trẻ không minh bạch được Tiếu Lâm ôm đi thì đứa đang ôm ở trong ngực mới càng quan trọng hơn. Nàng chỉ có thể là mẹ của Hứa Phỉ, cho đến khi Hứa Phỉ chết đi, Minh Cẩn cũng không có một chút nào được gọi là dao động quá nhiều.

Lý Phùng nghe được từ đầu đến đuôi, lúc mở cửa xe tay đều run cả lên, Minh Dã không nhanh không chậm mà nói: “ Minh Cẩn nữ sĩ, tôi không có biện pháp giúp Minh gia hay là bà nhưng ngược lại để hủy diệt thì lại rất dễ dàng.”

Minh Cẩn mặt xám như tro tàn, nước mắt còn đọng trên má, biểu tình cực độ kinh hãi, không nói một lời nào, trông có vẻ buồn cười mà chật vật.

Lý Phùng kinh hồn táng đảm mà lái xe, hắn nghe được Minh Dã nói: “ Hủy diệt bọn họ quá dễ dàng, nhưng để bọn họ nhìn chính mình từng bước một đi đến hủy diệt còn thú vị hơn nhiều.”

**** Tui là lần đầu tiên edit truyện nên có sai xót mong được chỉ ra lỗi sai và thông cảm (⁠ ⁠◜⁠‿⁠◝⁠ ⁠)⁠♡ ***LA đăng trên app TYT và Wattpad~~~

Lý Phùng giả câm vờ điếc chở sếp đến bệnh viện rồi lại lái xe rời đi.

Minh Dã bước đến bên mép giường bệnh, nói với cậu những sự việc hôm nay xảy ra: “Bà ta mà cũng xứng nói đến tình yêu, có phải hay không quá là nực cười đi?”

Nhưng Dung Kiến vô pháp trả lời hắn.

Minh Dã gật đầu một cái-tự trả lời vấn đề của mình.

Hắn cảm nhận được tình yêu đều là nhận được từ Dung Kiến phát ra nhưng cuối cùng sau khi thi đại học cậu lại xảy ra tai nạn xe cộ. Cậu cố tính rời khỏi hắn bởi vì biết sẽ phát sinh cái gì.

Thích cùng yêu đều giống nhau vì sẽ biến người thành kẻ ngốc, rõ ràng biết sẽ xảy ra điều gì nhưng vì cái gì mà không tránh đi? Vấn đề này Minh Dã không có cách nào để trả lời.

Hắn phải đợi Dung Kiến tỉnh lại để hỏi. Có lẽ vào thời điểm ở một nơi xa xôi trong tương lai không thể tới, hay cũng không biết là vào một ngày nào đó chăng.

Bởi vì nguyên nhân công việc, Trần Nghiên Nghiên định cư luôn ở nước ngoài, nhưng mỗi năm đều sẽ về nước và cũng tới gặp mặt Minh Dã.

Qua mấy lần ít ỏi đó cô cũng rất rõ ràng Minh Dã sinh hoạt như thế nào, so với bần tăng khổ hạnh còn khắc nghiệt hơn, tựa như đang hướng thần phật cầu nguyện, phảng phất như là sống trong tu hành. Có rất nhiều lần Trần Nghiên Nghiên muốn nói lại thôi, rốt cuộc thời điểm muốn buột miệng thốt ra lời nói, Minh Dã như hiểu rõ ràng cô muốn nói gì nên đã ngăn lại.

Minh Dã nói: “Tôi muốn vĩnh viên cùng đứng bên cạnh em ấy.” Trần Nghiên Nghiên không còn lời nào để nói nữa.

Trong lúc hôn mê, Dung Kiến đã đi qua sinh nhật tuổi hai mươi chín của mình. Nhưng lần này không phải ở bệnh viện mà là đổi thành biệt thự vùng ngoại ô, bên ngoài bắn pháo hoa cả đêm, ánh sáng từ chúng xuyên qua cửa sổ trên gác mái.

Minh Dã cúi đầu hôn môi Dung Kiến, hắn rất ít khi trong lúc cậu hôn mê mà hôn môi, hắn đem chuyện này thành việc rất khó để đạt được chỉ khi muốn khen thưởng hoặc chúc mừng mới làm, nếu không chính bản thân hắn sợ sẽ trở nên lòng tham không đáy đòi lấy càng nhiều từ cậu.

“Em đã 29 tuổi rồi.”

“Đảo anh cũng mua rồi.”

“Anh thì sắp 30 tuổi.”

“Hai mươi năm mưa dầm dề, khi nào trời mới nắng đây em?”

Minh Dã thực bình tĩnh mà nói ra những lời này, cuối cùng lại nói: “Không sao hết, bất luận là trời nắng hay là ngày mưa, em cũng đều phải ở bên anh.”

________________________________________________

~~~LA: Tung hoa 🎉🎊 cuối cùng cũng xong phiên ngoại 🌧️. Lần đầu trải nghiệm edit thì mới thấy có những lỗi cơ bản như chính tả thực sự lúc gõ văn bản dài như thế này rất khó tránh khỏi nên làm xong lúc nào cũng phải kiểm tra kỹ lại rồi mới đăng lên, cũng có nhiều từ được chuyển ngữ mà rất tối nghĩa, khó hiểu nên cũng tạo ra khó khăn khi edit. Tuy nhiên, bản thân cũng đã cố gắng edit và beta nên có gì mong đọc giả góp ý nhẹ nhàng vào phần nhận xét nha 👌. Như tác giả sẽ nói bên dưới là sách xuất bản có thêm phiên ngoại nên ai biết phần chuyển ngữ phiên ngoại trong sách xuất bản thì có thể ib tui để tui có thể edit nốt luôn cho trọn bộ nè. ~~~


###Tác giả có lời muốn nói : Cuối cùng cũng viết xong một cái phiên ngoại cuối! Nhưng mà sách xuất bản sẽ có thêm phiên ngoại mới đó nhen! Khi nào có tin tức xuất bản thì tui sẽ báo trên Weibo!

Một đường đến ngày hôm nay,….. giới thiệu về một bộ đam mỹ mới của tác giả mang tên <Không độ> và nhắc đến một bộ ngôn tình mang tên <Ngày mùa hè hạn đình> ….. - ‘Cuối cùng thỉnh heartbet cùng miệng cười vật li cô nương nhìn đến chương trước làm lời nói cần phải tới Weibo gõ ta!’ ###


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play