Bầy Hạc

Chương 7


5 tháng


Trên đường về nhà, mưa vẫn tuôn rơi rả rích. Cũng nhờ phúc của thời tiết quái quỷ này mà người đi đường quả thật rất ít, xe buýt còn trống chỗ rất nhiều. Chử Điềm thu ô, ngồi xuống vị trí gần cửa sổ ở hàng sau. Buổi trưa không ngủ, giờ phút này cô hơi mệt mỏi liền tựa đầu lên ô cửa kiếng. Từng lớp nước mưa gột rửa ô kính, nhìn qua ô cửa sổ, thế giới bên ngoài trở nên mờ ảo mơ hồ.
Điện thoại đặt trong túi bỗng vang tiếng “ting ting”, lấy ra nhìn, là Từ Nghi gọi đến.
“Em đang ở đâu thế?” – tiếng nói trầm thấp như tiếng  mưa rơi truyền vào tai cô.
Nghe tiếng mưa rơi trên nóc xe và tiếng động cơ giao thông công cộng, Chử Điềm bất giác cất cao giọng:
“Em đang ở ngoài, đang trên đường về nhà đây.”
“Anh nghe đồng đội về từ khu vực thành phố nói rằng đằng đó đang mưa, thời tiết xấu thế mà em còn ra ngoài, tự lái xe à?”
“Không có.” – Chử Điềm dẩu môi – “Em đi xe buýt. Mới rời khỏi nhà cô Út, không có mấy trạm đã về đến nhà rồi.”
“Sao lại đến nhà cô Út?”
“Ăn ké chứ sao.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play