Trưa ngày hôm sau Chử Điềm trở về thành phố B, cô không đến nhà Hà Tiêu mà về thẳng khu gia thuộc. Tuy biết trước trong nhà không có ai, nhưng trong lòng Chử Điềm vẫn cảm thấy trống vắng. Đặt hành lý xuống, cô dạo một vòng trong phòng khách, phát hiện một tờ giấy nhỏ đặt dưới điều khiển từ xa trên bàn trà, phía trên rõ ràng là chữ viết của Từ Nghi.
Điềm Điềm!
Trong tủ lạnh có thức ăn đã nấu sẵn, trước khi ăn hâm lại. Tự chăm sóc mình cho tốt, lần này thời gian không quá lâu, anh sẽ tranh thủ về sớm một chút. Chuyện đã hứa với em, anh sẽ không quên.
Nhìn chằm chằm con chữ này vài phút, Chử Điềm bĩu môi, bỏ lại chỗ cũ.
Cả con đường bụi bặm mệt mỏi, Chử Điềm mệt đến mức ngay cả bả vai cũng không nâng lên nổi. Xốc lại tinh thần đi tắm nước nóng, sau khi ra ngoài cô vừa lau tóc, vừa tìm quần áo trong tủ. Đầy cả tủ, chọn hoa cả mắt, tiện tay kéo ra một bộ từ bên dưới, không cẩn thận kéo theo mấy bộ quần áo đã gấp chỉnh tề phía trên xuống. Cô vội vàng cúi người nhặt lên, lúc nhìn thấy một bộ trong đó thì khựng lại.
Đó là một bộ quân phục màu xanh da trời, cô rất chắc chắn trước đây chưa từng thấy trong tủ quần áo. Chử Điềm thoáng nghĩ lại, ngẩng đầu đếm số thùng đặt trên tủ, quả nhiên thiếu một cái. Chử Điềm lập tức bừng tỉnh, cũng chẳng quan tâm đến việc nhặt những bộ quần áo vương vãi dưới đất, chạy khắp các căn phòng, chẳng bỏ cái nào tìm xem có vật thể lạ xuất hiện hay không.
Cô nhanh chóng tìm được bốn mô hình máy bay trên bệ cửa sổ phòng ngủ phụ. Chúng chỉnh tề đặt nơi đó, tựa như có thể kéo cần lái cất cánh bất cứ lúc nào. Trong két sắt có một quyển chứng nhận màu đỏ, phía trên in sáu chữ lớn mạ vàng: Chứng nhận học viên xuất sắc. Trong chiếc hộp nhỏ bên cạnh đặt một tấm huy chương tương ứng. Cuối cùng cô trông thấy cuốn album kia trên giá sách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT