Trịnh Tông đưa Quý Ngư đến khách sạn quốc tế Lam Hải, không có xuống xe mà nhìn người phụ nữ trong kính chiếu hậu, nói: "Quý Ngư, cô về khách sạn nghỉ ngơi trước đi, tôi đi đón thuyền trưởng, buổi tối chúng ta cùng nhau ăn cơm."
"Anh ấy chắc sẽ có rất nhiều việc nên không cần đặc biệt chạy tới đi ăn cơm với tôi. Tôi cũng đã từng đến nơi này, nơi nào có món ăn gì ngon tôi đều biết."
Quý Ngư đẩy cửa ra để xuống xe, Trịnh Tông hạ cửa sổ xuống rồi thò đầu ra, cười hỏi: "Hai người không phải cãi nhau rồi đó chứ?"
“…” Quý Ngư nhất thời không biết phải trả lời thế nào.
Bọn họ rốt cuộc cũng chỉ ầm ĩ mà không cãi nhau?
Cô nhớ lại một chút đêm cuối cùng ở Tân Thành, bọn họ cũng coi như là ầm ĩ chút ít nên giờ không được tự nhiên nhưng cuối cùng cũng có thể coi như là vẫn tốt lắm, cho nên là ồn ào xong lại làm lành, sau đó cũng vẫn tốt lắm. Quý Ngư chưa trả lời thì đột nhiên nghe có người quát to một tiếng:
"Anh Tông!" Giọng siêu cấp lớn, như muốn làm cho tất cả người bên trong hay ngoài đều giật mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play