Đêm khuya, thành phố ồn ào huyên náo suốt cả ngày cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Ánh trăng màu bạc xuyên qua từng tầng sương mù bao trùm toàn bộ thành phố, bọc lên một tầng vải mỏng màu xám cho mặt đất đang ngủ say.
Trong một căn phòng khách sạn ở một góc của thành phố.
Không khí cực nóng trong căn phòng đã dần dần giảm xuống, quần áo vương vãi đầy trên sàn nhà, một đôi nam nữ ôm nhau nằm trên chiếc giường lớn màu trắng.
Hải Khôn nằm ở trên giường, có lẽ anh đã quen với sự lắc lư ở trên biển, trái lại không quá quen với môi trường trên đất liền khi nó tĩnh lặng yên bình như vậy, thế nên anh vẫn chưa ngủ được.
Hơi thở đều đặn của người phụ nữ bên cạnh khiến anh nhớ tới tiếng sóng vỗ nhẹ lúc gió êm sóng lặng trên biển vào ban đêm, anh vô cùng say mê giai điệu đó.
Quý Ngư ngủ cũng không yên, hình như cô gặp phải ác mộng và đổ mồ hôi liên tục, lúc sợ hãi nhất cô còn gọi một tiếng mẹ sau đó lại vừa khóc nức nở vừa nói một câu: “Anh Dương Dương, em là Ngư đây, anh dẫn em về nhà đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT