Sơn Trà giật mình nhìn Hải Khôn, ánh mắt chứa đầy sự ấm ức, hiển nhiên là thấy rất buồn, không ngờ anh lại nghi ngờ anh ta là tai mắt của Hắc Sa.
"Đúng vậy, Trịnh Tông theo dõi thấy cậu gửi tin mật, chúng tôi từng nghi ngờ cậu là gián điệp Hắc Sa cài trên tàu Côn Bằng. Nhất là khi cậu báo cho Trịnh Tông biết chuyện Tổng tư lệnh muốn bắt sống tôi, chúng tôi đều tin đó là sự thật.”
Hải Khôn thừa nhận một cách thẳng thắn. Vành mắt Sơn Trà đỏ hoe, anh ta cúi đầu, có vẻ rất đau buồn và ấm ức. Một lúc lâu sau, anh ta lấy lại cuốn sổ rồi viết: [Nếu tôi là tai mắt của Hắc Sa thì đã bỏ độc vào canh đầu cá đậu hũ, cho cô ấy chết từ 800 năm trước rồi.]
Thấy anh ta viết một câu dài như vậy, Hải Khôn bật cười nhưng nghĩ kỹ lại thấy có gì đó sai sai, giọng điệu câu này lộ rõ sự bất mãn của Sơn Trà đối với Quý Ngư.
Tất nhiên anh cũng không nghĩ gì nhiều, cho rằng anh ta đang giận dỗi như hồi trước thôi nên mới kiên nhẫn an ủi anh ta: "Giờ thì tôi biết rồi, cậu không thể nào là tai mắt của Hắc Sa được, là Bạch Sa Đường nhờ cậu truyền lời cho Trịnh Tông, nói Tổng tư lệnh muốn bắt sống tôi, có đúng không?”
Sơn Trà gật đầu. Bạch Sa Đường mắc bệnh giảm áp, không liên lạc với người của Hắc Sa được nhưng anh ta không phải đứa ngốc, biết rất nhanh thôi Hải Khôn sẽ phát hiện thân phận gián điệp của mình nên anh ta thay đổi lập trường.
Trước nay Sơn Trà luôn chăm sóc anh, gần gũi với anh nhất, dĩ nhiên là anh rất tin tưởng anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play