Hai người hôn rất lâu, khó có thể tách rời.
Cuối cùng bụng Quý Ngư kêu một tiếng 'ọt ọt', tách hai cánh môi như là bị hàn dính vào nhau ra.
Cả hai nhìn nhau cười rồi cùng cúi đầu, Hải Khôn định kéo cô dậy dẫn cô đi ăn cơm chiều nhưng Quý Ngư giữ anh lại: “Khoan đã, lúc nãy em còn chưa nói xong chuyện thoả thuận quân tử mà, giờ em nói đây, anh phải nghe cho kỹ.”
Cô ngồi xếp bằng sau đó hắng giọng, Hải Khôn thì nằm nghiêng, dùng tay chống đầu chờ cô phát biểu diễn thuyết.
"Thứ nhất, anh có thể đi khắp thế giới này, em không thể gặp anh suốt mười ngày nửa tháng cũng được nhưng dù có xảy ra chuyện gì đi nữa thì anh cũng không được rời xa em vì em cũng sẽ không rời xa anh. Thứ hai, nếu có một hôm hai đứa mình cãi nhau, em giận dỗi rời bỏ anh thì chắc chắn là vì em đang giận thôi, anh nhất định phải đuổi theo em, không được chấp nhặt với em. Thứ ba, nếu hôm nào mà anh bị chập mạch rồi muốn rời xa em thì nhất định phải cho em một lý do, lý do nào cũng được nhưng chỉ có một lý do là em không chấp nhận, chính là anh yêu người con gái khác. Dù lý do có là vậy thật thì anh cũng phải nói dối, cho em một cái lý do êm tai như là vì sự nghiệp bảo vệ đại dương nên anh mới rời xa em. Sau đó hai người hãy cút thật xa, càng xa càng tốt, đừng bao giờ để em thấy mặt.”
Khi nói đến từ cút, cô vung hai tay lên với biểu cảm cực kỳ căm ghét và đau khổ.
"Em nghĩ ra thoả thuận đi kèm của Hiệp ước Nam Kinh hay của Hiệp ước Shimonoseki thế, Quân Tử Ngư?” Hải Khôn cúi đầu, lấy tay chống trán rồi cố nhịn cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT