Ngày hôm đó, cuối cùng tàu Côn Bằng cũng đến được đảo Nam Chu.
Khi thuyền cập bến, Tiêu Thắng Cảnh đứng chờ đã lâu trên mạn thuyền, là người đầu tiên cõng hành lý xuống thuyền, đến bờ mới vẫy tay cảm ơn Trịnh Tông và những người khác, cảm ơn họ đã chăm sóc anh ta suốt chặng đường, nhờ Trịnh Tông chuyển lời hỏi thăm đến cô Trịnh.
“Thầy Tiêu, anh có muốn đi thuyền của chúng tôi khi trở về Trung Quốc không?” Trịnh Tông cố tình trêu chọc anh ta và hét lên cao giọng: “Bao ăn ở, có cả hướng dẫn viên du lịch chuyên nghiệp họ Trịnh sẽ cùng anh đi xem cá voi và thuyết trình suốt chuyến hành trình cho anh.”
“Không, không, không, không cần.” Tiêu Thăng Cảnh mạnh mẽ xua tay, lau trán: “Về Trung Quốc tôi sẽ đi máy bay để tiết kiệm thời gian.”
“Máy bay cũng rất nguy hiểm, có rất nhiều tai nạn trên không.” Khi Trịnh Tông nhìn thấy hai người bước ra từ khoang cơ trưởng, anh ta lập tức im lặng không nói đùa nữa.
Quý Ngư và Hải Khôn ra khỏi phòng, sóng vai nhau đi về phía cầu thang.
Hải KHôn cầm chiếc vali trong tay, một tay giữ hành lý của hai người, tay kia nắm lấy cánh tay cô và đỡ cô xuống cầu thang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play